Hai giờ sáng, Jimin vẫn còn trằn trọc không ngủ. Không phải vì công việc đâu, em bị giọng nói của Jungkook mê hoặc mất rồi.
Cứ nghĩ đến việc sáng sớm có người đưa đi, chiều đến lại có người đón về, Jimin lại không ngừng cười tủm tỉm một mình. Nếu JungMin mà biết được, thế nào cũng trêu em cho mà xem.
Jimin thức dậy sớm và đã thử qua năm chiếc áo rồi, nó không có điểm gì khác nhau ngoài màu sắc cả. Thế mà lại khiến em phải đứng chọn lựa suốt nãy giờ. Jimin đặc biệt chỉnh chu hơn mọi ngày, bình thường, em sẽ vơ đại một chiếc áo trong tủ rồi khoác lên người và cứ thế đi làm thôi.
Vừa mở cửa, Jimin đã thấy được hình bóng cao lớn của Jungkook đứng trước nhà mình. Trùng hợp hôm nay cả hai đều mặc áo màu xanh nhạt. JungMin ôm bé gấu Teddy trong tay mà bĩu môi hờn dỗi.
-Ba và chú Jimin hẹn nhau mặc màu xanh mà không thèm nói với JungMin gì cả.
Thế rồi, bé không thèm hôn tạm biệt Jimin và Jungkook như mọi ngày, cứ thế giận dỗi dậm chân mà đi vào nhà luôn.
Cả hai nhìn nhau cười khổ, bé con thật dễ giận mà.
Ngồi trên xe, Jungkook không ngừng hỏi han xem Jimin đã quen với công việc chưa? JungMin và hắn có làm phiền em nhiều không? Hắn không ngừng hỏi và em thì nhẹ nhàng mà đáp trả, cả hai hòa hợp với nhau đến không ngờ.
Hôm nay Jimin không còn vội vã bỏ về nữa. Jungkook không biết bằng cách nào luôn có mặt trước để chờ em. Jimin đề nghị cả hai cùng đi siêu thị để mua vài nguyên liệu làm bánh cho JungMin. Jimin loanh quanh chọn hết món này đến món kia trong khi Jungkook chỉ im lặng mà đi theo sau. Nếu có được một người bạn đời chu toàn như em quả thật là một điều tốt vô cùng.
Tạm biệt nhau khi Jungkook đưa Jimin về đến tận nhà. Jimin cần phải thay quần áo trước khi sang gặp bé con. Nhưng chưa kịp bước vào phòng tắm Jungkook đã đập cửa ầm ỉ ở bên ngoài.
JungMin bỗng dưng lên cơn sốt khiến Jungkook lo lắng không thôi. Bình thường bé rất ít khi bệnh, vả lại thời tiết đang mát mẻ như này, bé con lại đột nhiên nóng bừng khiến hắn cũng phải hoảng sợ.
Jimin mặc kệ bộ quần áo đã thấm mồ hôi trên người, nhẹ nhàng dùng khăn ấm lau mồ hôi cho JungMin. Từng cử chỉ đều dịu dàng và ân cần đến lạ. Jungkook chỉ biết đứng bên cạnh mà quan sát lại tự thấy hổ thẹn. Một mình nuôi con suốt một năm lại hớt hải chạy sang nhờ vả người khác chỉ vì con bị sốt. Nếu người khác biết được thì quả là mất mặt.
Jimin sau đó liền vào bếp nấu cháo cho JungMin. Dù Jungkook đã ngăn cản vì có người làm nhưng Jimin vẫn muốn tự tay làm tất cả. Jungkook đành phải đầu hàng trước sự kiên quyết của em.
Sau cùng, Jimin bảo rằng sẽ về nhà thay đồ rồi sẽ tự tay cho JungMin ăn. Hắn cũng nhân cơ hội ấy làm sạch cơ thể. Jungkook cũng đã khá mệt mỏi rồi.
Nhìn JungMin đờ đẫn vẫn ngoan ngoãn ăn cháo của Jimin làm, Jungkook bỗng thấy xót xa, có vẻ việc bị bệnh này khiến bé mệt mỏi lắm, đến nỗi những câu đùa vui thường ngày bé cũng không còn sức nói ra.
Jungkook chủ động dọn dẹp mọi thứ trong khi Jimin giúp JungMin tiến vào giấc ngủ. Jungkook vì sợ Jimin đói bụng nên đem đồ ăn lên tận phòng. Thế mà Jungkook lại phải đem cất ngay vì em và cả bé đã say giấc từ lúc nào.

BẠN ĐANG ĐỌC
FOR YOU [KOOKMIN]
FanficTất cả những thứ đẹp đẽ nhất đời này đều dành cho em. Begin: 12/5/2021 End: 25/6/2021 Bìa: Mía Mía