Bà Lee vui vẻ đi vào trong nhưng càng đi bà lại càng thấy không đúng lắm, người làm đâu cả rồi?!
Bà đưa mắt nhìn vào trong sảnh chính, chỉ nhìn thấy mỗi quản gia đang đứng cúi đầu cung kính trước ai đó, bà đoán đó là Jang Mi
Bỏ đi sự nghi hoặc trong lòng đi, bà nở nụ cười đi vào bên trong nhà, nhìn thấy Jang Mi đang ngồi trên ghế sofa, cô vẫn một tư thế nghiêm nghị đó, vẫn là gương mặt không chút cảm xúc đó, ánh mắt của cô vẫn cứ đăm đăm nhìn vào chiếc điện thoại được đặt trên bàn
Bà Lee nhìn thấy thế cũng hơi khựng lại, bà liếc mắt nhìn sang quản gia cũng nhận lại là cái lắc đầu của ông, bà gật đầu rồi phẩy tay ý muốn ông lui đi, quản gia gật đầu rồi rời đi
Bà Lee nhẹ nhàng đi đến ngồi xuống cạnh Jang Mi, cảm nhận chỗ bên cạnh mình lúng xuống, cô mới đưa mắt nhìn sang, ánh mắt không lấy chút cảm xúc nào, đáy mắt sâu hun hút khiến bà Lee cũng không thể cảm nhận được tia ấm áp nào khi đối diện với cô
Bà Lee mỉm cười định lên tiếng thì Jang Mi đã nói trước "Mẹ đi đâu mới về vậy? Con chờ mẹ lâu lắm đấy."
Giọng nói của Jang Mi vừa nhẹ nhàng nhưng cũng đầy sự nguy hiểm, bà Lee nghe thế liền trả lời "Mẹ đi gặp bạn của mẹ, nghe quản gia gọi nói con muốn gặp nên mẹ liền chạy về ngay. Xin lỗi con gái đã để con đợi lâu rồi."
Jang Mi cười khẩy một cái đầu châm chọc, bà Lee ngồi đó ngơ ngác không hiểu gì, cô đưa đôi mắt sắc bén nhìn bà rồi cầm chiếc điện thoại lên, đưa đến cho bà "Tự mẹ xem đi, có phải người bạn của mẹ không?"
Bà Lee cầm lấy điện thoại từ tay cô, run run đưa lên trước mắt mình, hình ảnh đó không phải là bà cùng với Jimin hồi chiều này sao?! Sao có thể chứ, bà Lee trừng mắt không ngừng lướt qua để xem những tấm hình khác
Jang Mi khoanh tay trước ngực rồi nói "Ha, có vẻ mẹ cùng 'người bạn' này thân quá nhỉ? Thân đến mức không phân biệt tuổi tác sao?"
"Jang Mi....con làm sao có thể?" Bà Lee đặt điện thoại sang chỗ khác, giọng nói run rẩy nhìn cô nói, đôi mắt cũng đã đỏ hoe
"Nếu như hôm nay tôi không phát hiện ra mọi chuyện thì mẹ tính giấu tôi đến khi nào hả?" Jang Mi đứng dậy quát lớn, chiếc khăn trên tay, cô cũng mạnh bạo vứt nó xuống trước mặt bà
Bà Lee nhìn thấy chiếc khăn liền hoảng hốt, bà cần lấy nó rồi nhìn lên cô hỏi "Sao...con có..." Nước mắt của bà cũng đã lăn dài trên má
"Sao tôi có hả? Đây có phải là chiếc khăn tay của Park Jimin không?" Jang Mi giọng nói cũng đã nghẹn lại, tay chỉ vào chiếc khăn trên tay bà hỏi, mặc dù trong lòng đã rất rõ câu trả lời nhưng cô vẫn là mong muốn nghe bà Lee tự mình trả lời
Bà Lee không nói gì, chỉ có thể cứng đờ người mình lại nhìn cô, Jang Mi nhếch mép, đưa tay quẹt đi hàng nước mắt trên má của mình, cô nói "Đúng rồi chứ gì, mẹ có biết tại sao tôi biết không? Để tôi nói cho mẹ biết, Park Jimin là đàn anh trong trường của tôi và cũng là người tôi yêu đó, mẹ có nghe rõ không hả?" Jang Mi lớn tiếng quát lớn vào mặt bà Lee
Bà Lee nghe thế cũng bỏ chiếc khăn tay xuống ghế sofa, bà đứng dậy cầm lấy tay của Jang Mi liền bị cô hất ra "Đừng chạm vào tôi."
BẠN ĐANG ĐỌC
TÔI YÊU CHA DƯỢNG [PARK JIMIN X YOU]
Hayran KurguFic "Tôi yêu Cha Dượng" Nam chính:Park Jimin Nữ chính: Lee Jang Mi Tác giả: nghyennhi ------ Đây là sự tưởng tượng của tôi không có ý muốn bôi nhọ idol của ai hết. Mong các bạn ủng hộ tôi nhe❤️