Chap 33 - Ôm

1.5K 218 155
                                    

Đứng giữa cái không khí âm u đèn chớp tối chớp sáng, len lỏi những cơn gió nhè nhẹ làm Trương Gia Nguyên lạnh cả sống lưng. Cậu đứng chết lặng trong cái không khí ghê rợn này, nhìn lên bức tường cao lớn, giữa sự lựa chọn nên bỏ mặc Châu Kha Vũ hay làm anh hùng cứu cái đồ đáng ghét thì cậu đã quyết định leo tường vào.

Căn nhà của ba mẹ Châu Kha Vũ cũng rất lớn, tuy không lớn bằng nhà của cậu ở Mỹ nhưng cái bờ tường cao 4 mét này làm cậu khó khăn vất vả lắm mới leo lên được. Nửa ngồi nửa nằm trên tường, sau đó nuốt nước bọt cái ực, phía bên bức tường là một mảng sân rộng không có cách nào để cậu leo xuống.

Trương Gia Nguyên tự nhận từ nhỏ đã thích trèo tường trốn đi chơi nhưng cũng ngã vô số lần, nhưng ngã gãy chân trong cái cảnh này thì thôi, cậu sợ lỡ gặp con ma nào đấy nó đến hù cậu thì cậu chạy không nổi.

Trương Gia Nguyên chần chừ một lúc lâu, phát hiện có bóng người đi đến tay chân luống cuống muốn nhảy ra ngoài bỏ chạy nhưng lại trượt chân ngã. Lần này Trương Gia Nguyên tự hỏi, nếu ngã xuống đây có gãy tay gãy chân không.

Nhưng không, cậu an toàn đáp xuống mặt đất, còn được ngồi trên một miếng đệm thịt mang tên Châu Kha Vũ. Thì ra cái bóng người đó là Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ từ lúc đột nhập vào nhà đã luôn đi xung quanh quan sát tìm cách gặp ba mình, nhưng rồi hắn lại thấy một hình dáng quen thuộc đang ngồi trên thành bức tường cao nhà hắn. Lúc đầu hắn cứ nghĩ mình hoa mắt, nhưng chỉ cần gặp được Trương Gia Nguyên thì có là ảo giác cũng được. Thế là hắn đi đến và cảm giác Trương Gia Nguyên sắp ngã, hắn ba chân bốn cẳng chạy đến tình nguyện làm miếng đệm lót cho cậu.

" Châu Kha Vũ anh có sao không ..." Trương Gia Nguyên ra khỏi người Châu Kha Vũ, đỡ hắn dậy sắc mặt có chút lo lắng.

" Ây anh làm gì vậy, mau buông ra ôm ôm cái gì "

" Đứng yên một chút được không ? Một chút thôi ..."

Châu Kha Vũ gặp được Trương Gia Nguyên, vui mừng cộng mệt mỏi ôm chặt lấy cậu như để bù đắp cho khoảng trống mấy ngày hôm nay của hắn. Thế là bao nhiêu uất ức của hắn phô bày ra trút lên cái ôm này. Trương Gia Nguyên biết cảm giác của hắn, tình hình hiện tại của hắn đáng thương thật, tuy vậy nhưng đây không phải là lúc để ôm ấp đâu. Hoàn cảnh nào rồi cơ chứ.

" Được rồi, Châu Kha Vũ có gì về nhà rồi ôm, chúng ta đang lén lút đột nhập nhà ba mẹ anh đó, một hồi Châu Kha Trình phát hiện bây giờ "

Nghe vậy, Châu Kha Vũ luyến tiếc buông cậu ra, nhìn ngắm cậu thật kỹ " Gia Nguyên, 2 tuần nay em đẹp lên rồi"

"Đẹp gì chứ, đừng có nịnh" Trương Gia Nguyên bĩu môi "á có người đến mau trốn"

Trương Gia Nguyên kéo Châu Kha Vũ vào một góc cây, ló đầu nhìn ra ngoài. Nhìn thấy Châu Kha Trình đẩy xe lăn, trên xe là ba Châu.

" Ba à, đến giờ tiêm thuốc rồi, con tiêm cho ba nha" Nói rồi, Châu Kha Trình cầm lấy kim tiêm trong túi, hút một chất dịch màu vàng trong cái lọ thủy tinh, tiêm cho ông Châu.

"Ba, lúc trước ba nói con bất tài vô dụng, không bằng một góc của thằng Vũ" hắn cười lớn " nhưng bây giờ ba nhìn đi, Châu Thị đã nằm trong tay con rồi haha"

YZL - CHÂU KHA VŨ LY HÔN ĐI ! (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ