21.

227 26 0
                                        

"Hôm nay có chuyện gì mà em có vẻ trông vui nhỉ?"

Trên đường về hôm nay anh thấy nó tung tăng thay vì cúi gầm mặt xuống mà đi như lúc trước.

"Nhìn em vui lắm sao??...chắc là do em đã giải quyết việc hồi nãy quá ổn chăng?"

"Em vui vậy là tốt rồi"

Nghe được câu nói của anh không tại vì sao mà chúng khiến nó đỏ mặt.

"À Todo...về chuyện hội học sinh anh đã suy nghĩ đến đâu rồi?"

"Hội học sinh à...."

Thú thật mà nói là vì nó những ngày này khiến anh không yên tâm mà quên mất chuyện hội học sinh.

"Anh cũng không biết nữa"

"Không biết? Anh nói đùa hay thật vậyyy! Hội học sinh rất tốt đó, đây là cơ hội cho anh thể hiện tài năng còn được kết nhiều bạn nữa. Không phải quá tuyệt vời còn gì"

"Anh nghĩ mình không xứng đán-"

"Thôi nghỉ chơi nha! Sao anh cứ nghĩ mình chẳng có tài lẻ gì hết vậy? Vốn dĩ yêu cầu của hội học sinh rất khắt khe, mỗi năm chỉ được vài ba người là có thể làm trong hội học sinh mà thậm chí họ phải bỏ rất nhiều thời gian để chứng tỏ thực lực mới nhận được sự đồng ý từ hội trưởng. Còn anh đã nhận được lời mời ngay những ngày đầu tiên đi học thế này rồi đồng nghĩa với việc anh vô cùng tài năng, tài năng tuyệt đối luôn ý. Nói có thể anh không tin nhưng mà đối với em anh là người hoàn hảo nhất đấy"

Thuyết trình cho anh cả 1 đống thì anh chỉ nghe lọt đúng câu cuối.

"Em..em nói gì cơ?"

"Nói gì là nói gì? Đương nhiên là đang khuyên anh vào hội học sinh rồi..."

"Không câu cuối ấy"

"Câu cuối nàooo?"

"Em bảo anh là người hoàn hảo đối với em..."

"C-có hả?"

"Cóoo, anh nghe rõ ràng mà"

"Nàyyyy, em đã thuyết trình hay như thế mà anh chỉ nghe được câu cuối thế thôi àaaa"

"Tại em nói dài dòng quá"

"Ahhhh, vì anh đấyyyy"

Từ khi nào cuộc trò chuyện vui vẻ đã bắt đầu bằng những câu đùa rồi cùng nhau cười nói. Mọi thứ như thể đang trở về đúng quỹ đạo của chính nó. Không còn cảm giác trầm lặng như lúc trước nữa.

"Mưa..."

Đang vui vẻ cười đùa thì bỗng nhiên có những hạt mưa bắt đầu rơi xuống hai người họ.

"Nhanh về thôi, không thì sẽ ướt hết người đấy"

"Vâ-"

Chưa trả lời anh được một từ hoàn chỉnh thì anhđã vội kéo tay nó và chạy thật nhanh để không bị dính mưa. Nó cũng không nghĩ nhiều mà cứ để anh giữ chặt tay mình.

Trong khoảng khắc nào đó hai người đã vô tình đan tay vào nhau nhưng chẳng ai biết rằng tay họ đang nắm chặt lấy nhau.

Dù có chạy nhanh thế nào thì hai người vẫn không thể tránh khỏi mưa, làm sao có thể chạy lại mưa chứ.

snow » todoroki shotoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ