4.

419 42 1
                                        

Hôm sau cả nhà nó xôm tụ lại rồi cùng nhau ăn một bữa siêu ngon và hạnh phúc. Tuy chỉ là những món ăn giản dị mà cũng phải ăn ở nhà hàng sang trọng gì nhưng nó lại cảm thấy hạnh phúc đến khó tả.

Còn anh thì lục lọi trong mấy cái thùng chuyển nhà xem có cái dây cáp nào để tiện tải ảnh từ máy ảnh vào lap hay không. Đúng là có thật nhưng nhìn chúng hình như có vẻ cũ lắm rồi.

"Còn hoạt động không nhỉ..."

Cắm vào máy ảnh rồi chiếc laptop, anh thở dài nhẹ nhõm khi thấy nó còn hoạt động bình thường.

Anh mở những tấm ảnh mà anh đã chụp vào đêm hôm qua, bản thân anh từng nghĩ mình không thích chụp hình đến vậy nhưng sau hôm qua có lẽ anh cần phải suy nghĩ lại. Tay cứ nhấn vào chuột trái, những tấm ảnh theo thao tác của anh cũng dần lướt qua mắt, anh chỉ dừng lại khi thấy nó trên màn hình chiếc laptop. Chống tay rồi lại nhìn chằm chằm vào bức ảnh anh đột nhiên nghĩ

"Trên đời này lại có người dễ thương đến thế à"

Nó không đẹp kiểu như người mẫu ca sĩ, mà hướng đến dễ thương và nói xem trên đời này có ai không thích những thứ dễ thương không cơ chứ?

Nhớ lại cái khoảng khắc nó tựa đầu vào vai anh, hương thơm từ tóc nó cứ thoang thoảng trong gió, đó chẳng phải là mùi quá thơm nhưng cũng đủ làm cho người khác cảm thấy thoải mái.

Quái lạ thật số ngày gặp nhau cũng chỉ đếm trên đầu một bàn tay mà anh lại không hề đề phòng hay sợ hãi thậm chí còn chủ động mời nó đi chơi, cho nó mượn vai tựa đầu nữa. Lạ thật đấy

Nghe tiếng ồn bên ngoài anh mở cửa bước ra ban công xem có gì. Nhìn xuống anh thấy nó đang phơi dưới sân nhà còn nói cười vui vẻ mới mọi người trong nhà.

Nụ cười ấy tươi thật đấy.

Như cảm nhận thấy ai đó nhìn mình từ phía trên, nó nhanh nhảu nhìn lên, thấy anh nó chỉ cười thay cho lời chào rồi tiếp tục công việc còn đang dang dở

"Này ai đấy" - mẹ nó ở kế bên thấy vậy cũng tò mò hỏi

"À, hàng xóm ấy mẹ"

"Chứ không phải bạn trai mày à" - anh hai của nó từ đâu chui ra với ổ bánh mì cầm trên tay.

"Gì vậy?? - nó quay lại nhìn anh khó chịu

"Gì là gì? Anh thấy cũng được mà đẹp trai cao ráo như mày thường hay ước đó. Mà nó ở với gia đình à?"

"Không...ở có mình à, mà hỏi làm gì thế?"

"Chuẩn gu mày đấy, đẹp trai, cao ráo rồi giờ cả giàu nữa? Cái nhà nó đang ở mắc hơn nhà mình đó nhóc"

"Đâu chỉ thế người ta còn hơi bị ga lăng nhẹ nhàng lắm ớ"

"Á à vậy là chứng tỏ tụi mày đang quen nhau chứ giề, biết rồi nhá haha"

"Được vậy không cần đánh em cũng tự khai, biết đâu người ta có bạn gái rồi"

"Thế thì hỏi?"

"Ngại lắm, anh hỏi đi"

"Ê NHÓC" - anh nó đột nhiên lớn tiếng làm nó hết hồn

snow » todoroki shotoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ