C4

229 19 1
                                    


Những áng mây nhuộm cam cuồn cuộn ở phía chân trời, thời gian trôi qua có thể nhìn thấy bằng mắt thường một cách rõ ràng.

Phòng biên tập của tòa soạn đã lên đèn, nhưng mọi người vẫn còn đang chìm đắm trong tiếng bàn phím lách cách, ngay cả bầu không khí cũng nhuốm vẻ gấp gáp của những ngày chạy deadline.

Yuqi viết đến phần cuối cùng của bản thảo ngày hôm nay, cảm giác mơ màng mới dần biến mất, đồng thời cô cũng đã chấp nhận một sự thật, "Người đàn ông tối qua có ý đồ muốn bắt chuyện với cô chính là cậu của "tuesday", mà hôm nay anh ta còn mang thù, từ chối khi cô đến bắt chuyện."

Đúng là đồ thù dai mà.

Yuqi hoàn toàn không hề biết khóe môi mình đã cong lên thành một nụ cười kỳ quái, cô nhìn chăm chú vào màn hình, hai tay gõ chữ cực nhanh, miệng thì lẩm bẩm, ý văn dào dạt, cảm hứng tuôn trào.

Nhưng –

"Các công ty tài chính ngân hàng dự tính sang năm sẽ bắt đầu các kế hoạch đầu tư mới. Uỷ ban điều tiết ngân hàng và bảo hiểm Trung Quốc đề nghị tên đàn ông khốn nạn mau chết đi, sau đó nghiền xương thành tro đem làm phân bón, còn ả "tuesday" thì kinh nguyệt không đều, mặt nổi đầy mụn, nấm móng một lây thành hai."

"Hả?" Khổng Nam ngồi bên cạnh nhoài người sang, híp mắt đọc lướt qua rồi hỏi, "Cô đang viết cái gì thế?"

Yuqi hoàn hồn, nhìn quét qua màn hình, đưa tay xóa hết hàng chữ kia mà không hề chớp mắt.

"Không có gì."

Cô đóng máy tính lại, ngẩng đầu nhìn tia sáng ở bên ngoài cửa sổ.

Sau khi viết xong bản thảo của hội nghị chiều nay, Yuqi không về nhà mà tiếp tục ở lại văn phòng viết tiếp đề cương phỏng vấn Lucas.

Đen tình thì phải đỏ việc, Yuqi nhất định phải nộp một bản thảo văn hay chữ tốt rung động Đường Diệc, đỡ phải bị Đường Diệc xem mình là kẻ thất tình đáng thương.

Con người Yuqi không những có lòng phục thù mạnh, mà lòng tự trọng cũng rất cao.

Thế nên vào ngày thứ sáu, Yuqi bỏ ra thêm chút thời gian, trang điểm để trông mình có sức sống một tí, sau đó cầm bút ghi âm và sổ tay đi đến trụ sở chính của ngân hàng Hoàng Lĩnh.

Khá giống với các tòa nhà văn phòng khác, lầu một của Hoàng Lĩnh là nơi tiếp nhận đăng ký của khách khi đến đây.

Tòa nhà này có vị trí khá tốt, ánh nắng chiếu thẳng vào, rơi lên ba gương mặt đang tươi cười của ba nhân viên mặc đồng phục ở quầy tiếp tân, khiến cho tòa kiến trúc lạnh lẽo này thêm vài phần ấm áp.

Anh bảo vệ đứng ở một bên, liếc nhìn thẻ phóng viên trên cổ cô, giả vờ hỏi, "Tòa soạn mấy cô ai cũng xinh đẹp thế này à?"

Yuqi mỉm cười xem như đáp lại lời khen của anh ta.

Nhưng lúc cô cầm bút lên, ánh mắt bỗng lóe sáng.

Hứa Linh?

Trên danh sách đăng ký sao lại có tên của Hứa Linh chứ?

Mặc dù cái tên này khá phổ thông, nhưng không thể nào cùng tên cùng họ như vậy được, dẫu sao thì ở cột mục đích đến đây có viết là "phỏng vấn".

Luqi|| "Mợ Út" nhà họ HoàngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ