~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vương Nhất Bác trở về nhà muộn hơn dự kiến, Tiêu Chiến thấy em về liền giục em rửa tay sơ qua rồi đi ăn cơm trước, lo lắng nói:"Không thể cứ để bụng đói đi đánh bóng rổ được."
"Khụ khụ khụ..."
Khi nghe tiếng ho của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến trở nên lo lắng và sốt ruột, đưa tay sờ sờ lên trán người nhỏ hơn, ừm... trán không có nóng... hắn cúi đầu ngửi ngửi được mùi khói thuốc lá trên quần áo em:
"Sao trên người em lại có mùi thuốc lá? Người trong sân bóng rổ hút thuốc hả?"
"Khụ......"
Phòng thay đồ ở sân bóng rổ ngập tràn mùi khói thuốc lá, quần áo em lúc đó cũng đã bị nhuốm mùi.
"Em nhanh tắm rửa rồi thay quần áo đi nào."
Nói xong, hắn quay đầu dặn dò Bác Phúc quản gia:
"Ngày mai tới sân bóng nói với bọn họ là ở đó có trẻ vị thành niên, phải nghiêm cấm hút thuốc lá."
"Vâng, Đại thiếu gia."
Vương Nhất Bác tắm rửa, thay quần áo, ăn cơm xong xuôi, thì bắt đầu học thêm tiếp. Em vẫn cứ ho khan không ngừng, thậm chí còn ho nhiều hơn ban nãy. Nghe thấy tiếng ho liên tục, Tiêu Chiến liền bất an mà đứng dậy, đến sờ nhẹ trán em.
Hắn hỏi em:
"Vương Nhất Bác, hôm nay em ăn gì ở bên ngoài à?"
Vương Nhất Bác không nói gì...
"Ăn kem sao?"
Điều khiến Tiêu Chiến lo lắng nhất chính là mãi không hỏi ra được nguyên nhân của những tiếng ho này, hắn liền ngắt lời của giáo viên dạy học: "Xin lỗi, cô Triệu, chúng ta tạm dừng buổi học ở đây nhé. Sức khỏe đứa nhỏ hôm nay có chút không ổn, tôi đưa đứa nhỏ đến bệnh viện khám một chút."
"Vâng, sức khỏe đứa nhỏ là điều quan trọng nhất."
Tiêu Chiến kéo cánh tay của Vương Nhất Bác, mở miệng nói: "Đi!"
Khi Vương Nhất Bác nghe Tiêu Chiến nói rằng sẽ đến bệnh viện, em liền bày ra vẻ mặt tội nghiệp mà nhìn Tiêu Chiến, mãi vẫn không chịu đứng lên.
"Nói."
"Em... Em có uống... một lon Coca lạnh... khụ khụ..."
Biết ngay mà, đứa nhóc thối này lại ăn uống lung tung rồi, Tiêu Chiến tức chết đi được. Mỗi lần lỡ uống đồ lạnh thôi là em sẽ ho dai dẳng suốt nửa tháng trời.
"Vương Nhất Bác, em đúng là... haizzz! Là ai cho em?"
Tiêu Chiến không tin là Vương Nhất Bác sẽ tự mua đồ uống lạnh cho bản thân, nhưng mà suy cho cùng đó cũng chỉ là một câu hỏi cho có mà thôi, Vương Nhất Bác rất trọng nghĩa khí, trước giờ đều không bao giờ khai tên của bạn mình ra.
Tiêu Chiến chẳng còn cách nào khác, vừa tức giận vừa đi tìm thuốc cho đứa nhỏ. Cuối cùng, Vương Nhất Bác đã dùng một lon Coca mát lạnh để đổi lấy "những viên thuốc đắng" phải dùng trong vòng nửa tháng tiếp theo.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ ZSWW/Chiến Bác ] Không vâng lời, gọi phụ huynh [TRANS]
FanfictionTruyện: Không vâng lời, gọi phụ huynh Tác giả: 呦呼 Youhu Thể loại: Ngọt sủng. Tiêu Chiến: Tổng tài, là người giám hộ của Vương Nhất Bác (hắn) Vương Nhất Bác: Học sinh cấp ba (em) Đây là bản dịch, vui lòng không mang đi chỗ khác, xin cảm ơn 🥰