Phần 2 ( Động phòng ) H

1.2K 52 10
                                    

Chu Tử Thư sáng sớm hôm sau đã diện kiến Hách Liên Dực, y mặc triều trung thố khí thế hơn người bước vào đại điện.

_ Vương gia, Chu Tử Thư cầu kiến.
Đoàn Bằng Cử nheo mắt cúi đầu nói.

_ Truyền hắn vào đây.
Hách Liên Dực phất tay ra lệnh.

_ Truyền.
Đoàn Bằng Cử quay người nói lớn.

_Chu Tử Thư tham kiến vương gia.
Chu Tử Thư bỗng vén vạt áo quỳ xuống đất.

_ Đứng lên đi, đệ có chuyện gì ta còn rất nhiều chuyện quan trọng cần làm.
Hách Liên Dực đứng bật dậy lên bước xuống chỗ y đang quỳ

_ Thần đệ đã nghĩ kĩ rồi sẽ đồng ý thành thân Ôn công tử theo lời huynh nói.
Chu Tử Thư nhẹ giọng nói.

_ Đã nghĩ kĩ rồi sao, Tử Thư đệ thật sáng suốt.
Hách Liên Dực đỡ Chu Tử Thư đứng lên vỗ vai y.

_ Vương gia cũng vì tốt cho đệ, nên mới tìm người tài giỏi bên cạnh, làm sao ta có thể từ chối chứ.
Khóe miệng Chu Tử Thư lộ ra nụ cười.

_Tốt, cho dù phụ mẫu hắn không còn nhưng đây là cách tốt nhất để báo ơn.
Hách Liên Dực thỏa mãn gật đầu.

Chu Tử Thư hừ thầm " thần đệ sẽ đối tốt với y, sẽ khiến y chết sướng tới chết đi sống lại "

_ Đệ lui ra đi, ta chỉ nong sau này đệ có thể đối xử tốt một chút đừng làm tổn thương y.
Hách Liên Dực chấp hai tay ra đằng sau quay mặt đi.

_Thần đệ tuân mệnh.

***
Hôm nay là quan trọng nên Ôn Khách Hành mặc lên mình bộ thiên thu mộng hoa, một màu đỏ thẩm từ trên xuống dưới chân. Y ngồi trước gương, tóc xõa dài xuống lưng, trong lòng ủ rũ hít một hơi khí rồi nhắm mắt lại. Không để ý nên La Phù Mộng bước vào lúc nào y cũng không hay biết. Bà cầm cây lược gỗ lên chải nhẹ phần tóc có hơi loạn.

_ Dì La, là người sao?
Ôn Khách Hành mở mắt quay người nhìn lên.

_ Ừm, a Hành quay người lại dì La chải tóc cho con, sắp đến giờ rồi.
La Phù Mộng chỉnh người y lại thuần thục mà chải tóc, vấn tóc xong còn cài lên trên đầu y một cây trăm ngọc tinh xảo.

_ Dì La sau này không có con ở đây mong dì chăm sóc tốt cho a Tương giúp a Hành.
Ôn Khách Hành đứng lên ôm La Phù Mộng một cái.

_ Ừm ta hứa! Để ta trùm khăn chê đầu lại cho con.
La Phù Mộng gạt đi nước mắt đau lòng cầm khăn đỏ trên bàn lên phủ lên đầu y thật ngay ngắn.

_ Ca!
Cố Tương nước mắt giàn giụa lăn dài trên má bước vào phòng nắm tay y.

_ A Tương ngoan, ca ca phải  xuất giá là chuyện vui không khóc!
Giọng Ôn Khách Hành hết sức dễ nghe, trầm trầm thấp thấp, nói cực chậm, lại không lằng nhằng.

_ A Hành kiệu hoa đến rồi mau đi thôi.
La Phù Mộng nhàn nhạt nói, đi ra ngoài trước đợi.

_ A Tương lau nước mắt, chúng ta đi ra ngoài.

_Vâng!

Kiệu hoa tám người khiêng, sang trọng khiến người đi bên đường điều trầm trồ nhìn theo là cô nương nhà ai lại tốt số như vậy được Chu trang chủ của Tứ Quý Sơn Trang rước về. Sau kiệu còn có đoàn người của Sơn Trang hộ tống Ôn Khách Hành an toàn lên đường. Ôn Khách Hành được La Phù Mộng đỡ lên kiệu.

[ Chu Ôn ]  Lương Duyên Trời Định [ Hoàn ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ