Phần 7 ( Lời nói đêm qua là thật lòng hay giả dối? )

725 39 0
                                    

Tứ Quý Sơn Trang...

Chu Tử Thư ôm Ôn Khách Hành còn đang thiu thiu ngủ xuống xe ngựa.

_ Cửu Tiêu đệ nói người hầu trong Sơn Trang chuẩn bị nước ấm cho Lão Ôn mộc dục (1).
Chu Tử Thư nói xong quay người đi.

_ Vâng! Mà sư huynh sương phòng của huynh ngày nào cũng có người dọn dẹp huynh yên tâm ở đây lâu một chút.
Tần Cửu Tiêu nói lớn cho Chu Tử Thư nghe rõ.

_ À Thành Lĩnh con về phòng mình nghĩ ngơi đi một lát có người đem cơm trưa cho con.
Tần Cửu Tiêu nhìn Thành Lĩnh nói.

_Vâng tiểu sư thúc!
Thành Lĩnh gật đầu vào trong.

Chu Tử Thư ôm y vào phòng mình đặt cẩn thận xuống giường, Ôn Khách Hành hình như đã tĩnh y mở mắt nhìn hắn nhìn xung quanh căn phòng.

_ A Nhứ!
Giọng nói chậm rãi.

_ Ta đây!
Chu Tử Thư chạm nhẹ lên tóc mái y.

_ Ta muốn biết lời nói đêm qua là thật lòng hay giả dối.
Ôn Khách Hành ngồi dậy nghiêm túc hỏi.

_Thật! Lúc trước không quan tâm cảm xúc của ngươi là ta sai, chán ghét cố ý hành hạ ngươi cũng là sai, Lão Ôn ta xin lỗi sau này ta sẽ yêu thương ngươi không tổn thương đến ngươi nữa.
Chu Tử Thư cong môi nâng mắt nhìn y nói ra tâm ý thật lòng của mình.

_ A Nhứ!
Ôn Khách Hành ôm eo hắn úp mặt dụi dụi làm nũng, y nghĩ những thứ mình nghe đều là lời thật lòng của huynh ấy đúng không? Chu Tử Thư huynh làm Ôn Khách Hành ta cảm động đến sắp khóc rồi, từng giọt nước mắt nóng ấm dần nhỏ giọt xuống y phục hắn.

_ Lão Ôn! Ngoan đừng khóc...ta đau!
Chu Tử Thư tay sờ đầu y vỗ về.

Cánh cửa phòng nào ngờ lại bất ngờ tung ra âm thanh cùng tiếng động vang lên. Là ai có cái gan lớn đó mà chưa gỏ cửa đã xong vào? Tần Cửu Tiêu, đúng chính cậu ta, tận mắt nhìn thấy cảnh phu phu nhà người ta ân ân ái ái vung đắp tình cảm à nha!

_ Đại sư huynh! Ta muốn nói là nước chu...ẩn bị....!
Tần Cửu Tiêu khựng sửng người dùng bước chân, quay mặt đi chỗ khác tay giả vờ che mắt nhưng chừa hai con mắt...

Ôn Khách Hành vội vàng đẩy Chu Tử Thư ra lau đi nước mắt. Chu Tử Thư che y lại tránh ánh mắt của Tần Cửu Tiêu.

_ Khụ...khụ..!
Ôn Khách Hành ngại đến ho khan.

_ Vào đây sao không gỏ cửa?
Chu Tử Thư lạnh lùng hỏi.

_ Ân? Sư huynh đệ sơ ý rồi, xin lỗi huynh đệ chỉ muốn nói là chuẩn bị nước ấm xong rồi. Ha ờ...ừmm...đệ ra ngoài sử lý việc trong Sơn Trang đây à...hai người cứ tiếp tục thông thả nha...đệ không làm phiền nữa.
Tần Cửu Tiêu nói xong chạy tọt ra ngoài nhanh mức có thể.

_ Có sao không?

_ Không sao!

_ Lão Ôn ta ôm ngươi đi mộc dục.
Chu Tử Thư nhất bổng thân thể y lên cái một. Ôn Khách Hành không nói chỉ luồng tay lên cổ hắn.

Chu Tử Thư nhẹ nhàng cởi y phục hai người ra thả Ôn Khách Hành xuống bồn nước ấm, Chu Tử Thư cũng vào theo. Một ngày mệt mỏi không được ngủ đàng hoàng Ôn Khách Hành hưởng thụ cảm giác cực hạn trong đó, Chu Tử Thư thì tắm rửa sạch sẽ cho y. Mộc dục xong Chu Tử Thư mặc y phục sạch khác cho Ôn Khách Hành rồi cũng mặc y phục vào cho mình. Hắn lại ôm y ra ngoài đưa y trở về phòng.

[ Chu Ôn ]  Lương Duyên Trời Định [ Hoàn ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ