Phần 6 ( Một đêm hoan ái ) H

911 43 0
                                    

_ A Nhứ! Huynh say rồi hay đi ngủ nha!
Ôn Khách Hành định để hắn nằm xuống nhưng hắn lực mạnh vốn dĩ không được.

_ Ta không say? Lão Ôn...
Chu Tử Thư giọng nói thiều thào, tay nắm lấy tay y chạm vào trái tim đang đập của mình.

_ A Nhứ! Được rồi đi ngủ.
Ôn Khách Hành đụng vào trong người lại có cảm giác kì lạ, hơi thở rối loạn, tim cũng đập nhanh giống hắn, tay chợt rút ra.

_ Cảm nhận được gì không? Là tim đập mạnh, là ta thích ngươi mất rồi, là ta muốn ngươi, Lão Ôn....
Chu Tử Thư nắm lại tay y đặt vào lại.

_Nga! Thích ta...ha! A Nhứ huynh say rồi ngủ thôi, ta không muốn đùa giỡn với huynh nữa.
Ôn Khách Hành đẩy mạnh hắn ra khỏi người mình, định bước xuống giường ra ngoài đi dạo giải tỏa bức xúc, cổ tay bất ngờ bị nắm lại.

_ Lão Ôn...đừng đi!
Chu Tử Thư nằm trên giường khư khư nắm chặt tay y.

_Ta không đi! Ngủ đi!
Ôn Khách Hành gạt tay hắn ra định kéo chăn đắp cho hắn thì ngưng lại.

_ Lão Ôn! Ngươi không thương ta...
Chu Tử Thư giận dỗi xoay người vào trong, nhỏ giọng.

Ôn Khách Hành xửng người trước câu nói kia. Ha! Không thương huynh, vậy huynh có từng yêu ta thương ta chưa...chưa từng! Huynh chỉ xem ta là vật phẩm là kẻ thế thân cho Bách Thanh Du đúng không?

_ Ha! A Nhứ ta không giỡn ngủ đi, ta ngủ trên ghế...
Ôn Khách Hành cười trừ, gạt đi nước mắt sắp rơi xuống.

_ A...Lão Ôn....ta...
Chu Tử Thư quay người lại nhìn y mặt đỏ ửng trán xuất hiện những giọt mồ hôi nhỏ ướt đẫm trên trán.

_ A Nhứ sao thế? Huynh bị gì hả đưa tay ta bắt mạch giúp huynh.
Ôn Khách Hành cầm tay hắn lên hai ngón tay đặt xuống xem xét nhưng lại không biết là bị gì thật là kì lạ.

_ Lão Ôn...
Chu Tử Thư giọng điệu nhỏ dần.

_Huynh nói gì ta không nghe rõ.
Ôn Khách Hành nhít tai lại gần nghe.

_ Lão Ôn...nóng...khó chịu...giúp a~~
Chu Tử Thư tự mình tháo đại lưng ra cởi một bên y phục gợi người.

_ A Nhứ...huynh làm sao vậy? Trời...trời đang lạnh mà đừng cởi đồ sẽ bệnh đó.
Ôn Khách Hành đi lại định là chỉnh y phục lại cho y thì bị đè xuống giường lần nữa, lần này hình như hắn không khống chế được ý thức của mình lỡ làm một bên bã vai y đau.

_ Lão Ôn...cởi y phục ra...ta muốn...
Chu Tử Thư nhiệt độ trong người càng lúc càng nhiệt huyết sôi trào như hổ dữ muốn ăn thịt người dưới thân mình.

_ A Nhứ huynh không được làm bậy....ở đây là quán trọ không phải nhà của chúng ta....ưmm.....
Sao lần nào Ôn Khách Hành ta chưa nói dứt lời đã bị chặn miệng vậy đáng ghét.

Chu Tử Thư chiếm lấy đôi môi kia triền miên dây dưa cùng Ôn Khách Hành, tay Chu Tử Thư hoạt động nhanh gọn một mạch cởi y phục y ra quăng xuống nền nhà. Thân thể Ôn Khách Hành lộ ra trắng như tuyết lõa trước mặt hắn, y nằm dưới thân hắn giãy giụa.

_ A Nhứ...huynh làm càn thả ta ra....hmm...
Câu chưa nói dứt lại bị ngáng lại, Chu Tử Thư hôn xuống đôi môi nhỏ, hai tay không chịu yên mà chuyển động xung quanh người y dờ loạng, cái lưỡi cuốn vào trong quấn lấy lưỡi y giao động, Ôn Khách Hành không làm được gì hết chỉ biết chịu trận nằm đó hưởng thụ khoái cảm.

[ Chu Ôn ]  Lương Duyên Trời Định [ Hoàn ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ