Phần 17 ( Tiểu hài tử chào đời rồi! )

957 42 6
                                    

Ngày tháng dần qua đi Ôn Khách Hành mang thai cũng gần sanh rồi thời tiết cũng là vào đông, năm nay trời trở lạnh sớm hơn năm ngoái. Chu Tử Thư từ khi thấy bộ dạng đầy máu tươi trên người y liền không cho y động vào bất cứ thứ gì có hại đến y,việc nhỏ hay nặng trong Sơn Trang cũng không cho làm, vận công càng không thể. Suốt ngày Ôn Khách Hành cứ hảo hảo bồi dưỡng thân thể. Hôm nào y không cảm thấy đau mỏi khắp người thì sẽ kêu Chu Tử Thư dìu ra ngoài ngắm tuyết rơi, có hôm y đau nhức từ trên xuống dưới chỉ ở mãi trên giường.

Ôn Khách Hành hôm nay lại thấy tinh thần cực kì hảo, y được Chu Tử Thư choàng áo lên người, nhu mì đối đãi với y.

_ A Nhứ! Huynh nghĩ hài tử của chúng ta sẽ là tiểu nam hài hay nữ hai a~~.
Ôn Khách Hành ngồi trên ghế đá, bàn tay thon dài cứ xoa xoa cái bụng nhô cao tròn tròn.

_ Hài tử thế nào cũng được, miễn là Lão Ôn sinh cho Chu tướng công!
Chu Tử Thư ngồi phía sau, tay luồng ra đằng trước ôm trọn cái bụng kìa.

_ Ai thèm sinh cho huynh, cái này là ngoài ý muốn ta...ta....!
Ôn Khách Hành đỏ mặt.

_ Thật sao? Đệ không muốn sinh cho ta à? Vậy đệ đang mang trong mình là hài tử gì a~~.
Chu Tử Thư nhích sát lại gần.

_ A Nhứ! Trời lạnh như vậy huynh lại bắt Thành Lĩnh luyện công, muốn tiểu tử đó lạnh cống sao? Huynh ác! Còn nữa Cửu Tiêu cũng lớn chừng đó rồi huynh cũng bắt cậu ấy luyện cùng Thành Lĩnh.
Ôn Khách Hành theo thế mệt mỏi mà ngã ra sau lưng Chu Tử Thư, nằm trong lòng hắn nhìn hai người khổ sở kia bị Chu Tử Thư hành hạ giữa trời tuyết.

_ Hai người đó quá lười biếng rồi! Luyện công giữa thời tiết như vậy mới khỏe được. Đệ quan tâm họ không quan tâm ta? Vậy ta cho họ luyện đến tối mới được nghĩ ngơi.
Chu Tử Thư nâng cằm Ôn Khách Hành nhìn thẳng mắt y nói.

_ Hahaa.......! A Nhứ đang ở bên ngoài còn có người ta sẽ nhìn thấy...
Ôn Khách Hành né sang bênh, nụ cười đầy bắt buộc hiện lên.

_ Đệ đang ngại cái gì? Bọn họ sẽ không nhìn, có nhìn ta sẽ cho họ tập thêm nữa cũng không sao!
Chu Tử Thư không được cái mình muốn liền hậm hực đảo mắt ra chỗ khác không để ý Ôn Khách Hành nữa.

Ôn Khách Hành nhíu mày y thầm nghĩ " ta là người bị huynh cưỡng hôn không thành đấy, còn giận ngược lại ta ? "

_ A....Nhứ...ta.....bụng....ạch.....!
Ôn Khách Hành đột nhiên bụng quặn đau liên hồi, làm y cong người lại như con tôm tay ôm bụng tay trụ vững trên bàn gọi Chu Tử Thư.

_ Lão Ôn! Đệ bị làm sao?
Chu Tử Thư quay sang đỡ y vào người mình, lo lắng hỏi.

_ Đau! Hài tử hình như muốn ra rồi a~~.
Ôn Khách Hành nằm trong người y không ngừng nhúc nhích không cách nào nằm yên.

_ Cửu Tiêu! Mau đi gọi bà đỡ, nhanh lên một chút!
Chu Tử Thư bế bỗng Ôn Khách Hành lên, giọng nói lớn tiếng kêu Tần Cửu Tiêu.

_ Vâng sư huynh!
Tần Cửu Tiêu chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, Chu Tử Thư nói sao thì cậu nghe vậy mà làm. Thành Lĩnh lo cho sư nương của mình nên rón rén chạy theo sau lưng Chu Tử Thư đến phòng nhưng không dám vào trong chỉ bên ngoài đợi.

[ Chu Ôn ]  Lương Duyên Trời Định [ Hoàn ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ