Chương 31

2K 133 0
                                    

Tác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên

Editor: Xoài

***

Chương 31:

"Chúc mừng năm mới."

***

(R18+)

Viên Việt chỉ muốn cắn một miếng lên má Tưởng Dung, sau đó liếm ướt lúm đồng tiền của cậu, sau đó lại đè cậu lên giường thoải mái rong ruổi. Nhưng anh chỉ hít sâu một hơi rồi ngồi dậy muốn kéo Tưởng Dung lên: "Chẳng ra sao cả."

Tưởng Dung không nghe anh, dứt khoát kéo quần lót của Viên Việt xuống, gậy thịt đã hoàn toàn cương cứng bật ra, đập mạnh vào mặt Tưởng Dung, tản ra hơi nóng tanh nồng.

Đối mặt với con quái vật sôi sục như vậy, Tưởng Dung hơi đơ ra, nhưng không do dự quá một giây, trực tiếp ngoạm lấy, ngậm lấy phần đỉnh, đầu lưỡi liếm láp quy đầu không theo một quy luật gì, thỉnh thoảng sẽ vụng về cà răng vào phần trên. Viên Việt hít vào một hơi, nhìn thấy đầu lưỡi mềm mại của Tưởng Dung thấp thoáng, anh cảm thấy mình được một nơi ấm áp ẩm ướt căng chặt bọc lấy. Anh luồn tay vào mái tóc xoăn bồng của Tưởng Dung, nhẹ nhàng giật giật: "Nhẹ thôi, dùng môi bọc răng lại, đừng nuốt quá sâu, cẩn thận nghẹn."

Tưởng Dung vội làm theo, còn thử nuốt sâu xuống một chút nữa, mặc cho Viên Việt cởi gần hết áo cậu ra, chỉ còn lại lớp áo sơ mi trắng thuần cotton trong cùng, nút áo bị gỡ ra, quần cũng bị lột xuống một ít, lộ ra hơn nửa cặp mông trắng.

Cậu cảm thấy đầu vú bên trái bị Viên Việt nhẹ nhàng nắn bóp, vặn xoắn đánh gảy, không nhẹ không nặng, làm người ta ngứa ngáy trong lòng, tiếng rên rỉ bất mãn bị khúc thịt chặn ở cổ họng, cậu đành hạ thấp lồng ngực xuống, giải thoát núm vú của mình khỏi bàn tay to ở phía dưới, thế là mông lại vểnh lên, âm hành cũng cứng rắn, dán vào bụng dưới, chất dịch trong suốt rỏ vào không khí.

"Mông nhấc cao thế làm gì." Viên Việt nhẹ nhàng vỗ một cái lên cặp mông trắng bóc kia.

Miệng Tưởng Dung ngậm lấy lưng chừng thứ kia, đầu lưỡi tung hoành bốn phía, nhấc mắt lên lườm Viên Việt một cái.

Viên Việt dựa nghiêng vào gối mềm ở đầu giường, xoay Tưởng Dung lại, giúp cậu cởi quần xuống, tách hai chân ra, quỳ gối ở hai bên ngực anh, trước mắt anh chính là hai miếng mông lộ ra từ vạt áo hơi dài của Tưởng Dung. Anh vươn tay nhào nặn chúng như đang nhào bột mì, tách ra khép lại, lỗ nhỏ ở giữa như ẩn như hiện.

Tưởng Dung bị tư thế này làm cho xấu hổ đỏ bừng cả mặt, giờ phút này cậu đã đánh mất khí thế hùng hổ của lúc mở đầu, ngã oặt trên người Viên Việt, núm vú nhô cao dán vào bụng dưới chắc nịch của anh, yếu ớt ngậm lấy chút phần đầu, cằm bị lông mu cuộn xoắn cọ ngứa.

Cậu sụp eo nhếch mông lên, buông miệng ra, quay đầu lại, khóe mắt ửng đỏ một vòng, bờ môi bị mài đến hơi sưng lên, vừa đỏ rực vừa mang ánh nước, ngập ngừng nói: "Anh, anh có gel bôi trơn không..."

[Edit - Hoàn] Shangri-La ✧ Xuân Nhật Phụ HuyênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ