.
Trương Triết Hạn cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Quả thật là có gì đó không đúng lắm. Cơ thể anh tự nhiên nóng bức lạ thường. Một cỗ ngứa ngáy dâng lên khiến anh không khỏi khó chịu.
"Chó má nó... thế mà thật sự phát tình sao."
Phát tình.
Trương Triết Hạn quên mất mình sắp đến kỳ phát tình.
Anh đứng dậy, miễn cưỡng bước được vài bước đã thấy khó khăn. Giờ trên người Trương Triết Hạn chỉ còn mỗi cái điện thoại là đồ vật có giá trị, dùng nó để đổi mấy liều thuốc ức chế sao?
Có hơi lỗ nặng đấy.
Chịu thôi Trương Triết Hạn cũng không thể nào mua thiếu được.
Mỗi bước chân giờ đây với Trương Triết Hạn như là đá đè lên chân, nặng nề vô cùng. Chưa nói đến mấy ngày nay anh chưa bỏ gì vào bụng, cái chân thương tật vừa nãy ngồi xuống bắt đầu do thời tiết mà sưng lên, tê đến ê ẩm cả người.
Phía dưới đã bắt đầu tiết ra dịch nhầy, pheromone hoa hồng Centifolia tỏa ra nồng đậm trong không khí hơn.
Trương Triết Hạn chống chọi cố gắng đi trên đường, cho dù vậy vẫn không ít ánh mắt của mấy tên Alpha nhìn vào anh.Khỏi phải nói mùi hương trên người Trương Triết Hạn thật sự quá cuốn hút.
Mà cũng vì lý do này ít ai cưỡng lại được sự quyến rũ của anh. Còn nữa, trong thời điểm này còn có thể nhờ vào nó, nhận diện được anh là kẻ bị truy nã nữa cơ...
Nét đẹp như đóa hồng bung nở, mỹ mãn nhất trong dàn hồng cùng khoe sắc.
"Triết Hạn, em quyến rũ quá mức rồi đấy."
"Triết Hạn, tôi đánh dấu em có được không? Đánh dấu tạm thời thôi cũng được."
"Triết Hạn, em cùng tôi ... tạo ra thế hệ sau được không?"
Trương Triết Hạn bật cười một tiếng, làm thế quái nào mà lại đột nhiên nhớ đến cái loại chuyện xưa cũ rích này.
Nhưng mà...
Nhưng mà quả thật...
Người khiến anh nhớ đến bây giờ chỉ có hắn ta mà thôi.
Nhớ đến nụ cười ngọt ngào của hắn. Nhớ đến ánh mắt cún con của hắn.
Haha.
Trương Triết Hạn tự bật cười rồi tự khinh bỉ bản thân mình.
Năm đó nếu không phải anh từ chối tìm hiểu mọi chuyện sau đó tự rời đi có lẽ bây giờ cả hai đã có tương lai khác rồi. Cũng là lỗi do anh. Không đổ lỗi cho hắn được.
"Mẹ con...? Mẹ con mất rồi?"
Biến cố liên tục ập đến, ngày đó Trương Triết Hạn đã định bụng muốn tìm đến Cung Tuấn hỏi kỹ hắn về tấm hình kia. Thế mà khi vừa vào trường liền bị nhìn bằng mấy ánh mắt khinh thường.
"Thứ tởm lợm như mày thì chết quách đi cho rồi."
"Mày còn dám vác mặt lên trường à?"
![](https://img.wattpad.com/cover/287675855-288-k55055.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
|junzhe| trust me
FanfictionThể loại : BL , CP Tuấn Triết, HE. ABO Tiến độ fic : Số chương : 15 Chương Tình trạng : Đã Hoàn Tác giả : Eradlas Gardenia (Trương Hàn) . Một mẩu chuyện nho nhỏ với cốt truyện không mất nhiều thời gian suy nghĩ, chỉ mất thời gian viết. Với một vibe...