Lâm Thâm dù gì chỉ là một Beta, cậu ta vẫn còn đang có đối tượng của riêng mình, dù là bị Cung Tuấn mang theo nét mặt khó chịu mà xăm xoi đi chăng nữa, Lâm Thâm cậu vẫn quyết định mang Trương Triết Hạn về nhà cho bằng được.
Là nhà. Nhà của Hoàng Vệ Bình.
Đi được nửa đường, Cung Tuấn nhận được cuộc gọi từ Trương Hàn gọi đến, là một số điện thoại được hắn lưu nhưng đóng bụi từ lâu. Kêu hắn phải về gấp đi tuần tra gì gì đó.
Bảo rằng Triệu Phiếm Châu có việc đột xuất, không thể ở lại tiếp được.
Trương Triết Hạn nghe thấy thế trong lòng dù hơi mất mát, vẫn bảo hắn về đi.
"Còn em thì sao?"
"Tôi đi nhờ xe của Lâm Thâm là được."
"Anh không yên tâm."
Câu nói này làm cho Trương Triết Hạn cảm thấy hắn vẫn còn quan tâm mình như lúc đầu, hai người tựa như quay về quãng thời gian trước kia.
Nhớ lúc đó, Trương Triết Hạn vừa vào kì phân hoá, cả cơ thể lúc nào cũng trong trạng thái mệt mỏi, còn phải vừa đi học vừa đi làm. Khó tránh khỏi vài lúc lao lực, đến mức nhập viện ở mấy ngày để truyền nước biển. Sau đấy, mỗi lần Trương Triết Hạn đi đâu làm gì, ít nhất Cung Tuấn hắn cũng phải biết, rồi đưa anh đến tận nơi.
"Phải như vậy anh mới yên tâm."
Quả là quãng thời gian yêu nhau ngọt ngào, chỉ là bây giờ qua lâu rồi, Trương Triết Hạn cần đối diện với thực tại hơn.
"Cũng không phải là gì của nhau nữa. Anh cũng, đừng nên như thế."
Nói xong anh không đợi chờ Cung Tuấn nói gì đã mở cửa xuống xe, Lâm Thâm đằng trước dường như cũng biết Trương Triết Hạn đang muốn đổi xe, nhanh chóng đã đậu xe vào lề đường chờ anh lên.
Ngồi trên xe, Cung Tuấn nhìn Trương Triết Hạn lên xe của Lâm Thâm. Chiếc xe màu đen đó rời đi, cũng như muốn mang theo niềm hy vọng của Cung Tuấn dập tắt.
Cũng không phải là gì của nhau nữa, được nói từ miệng anh một cách thản nhiên như thế. Cung Tuấn tự nghĩ, không biết mình đã làm sai chuyện gì, để bây giờ kẻ đáng lẽ ra phải nói những câu đó là hắn, cuối cùng ngược lại thành là anh chứ?
"Mẹ nó, khốn kiếp thật mà!"
.
Nhà của Hoàng Vệ Bình nằm ở ngoại ô, vì vậy mà đi cũng hơi lâu, lúc Trương Triết Hạn vừa lên xe, Lâm Thâm đã thấy mắt anh hơi đỏ, nghĩ hẳn là mới cãi nhau với người yêu xong.
Ồ, mà hình như cũng không phải người yêu cho lắm.
Lâm Thâm không để ý nhiều, chỉ chạy xe về cho lẹ lấy được đồ lót mình để quên ở nhà Hoàng Vệ Bình hôm qua.
Hôm qua có chút say, làm một vài chuyện, không ổn cho lắm.
"Bác sĩ Lâm."

BẠN ĐANG ĐỌC
|junzhe| trust me
FanfictionThể loại : BL , CP Tuấn Triết, HE. ABO Tiến độ fic : Số chương : 15 Chương Tình trạng : Đã Hoàn Tác giả : Eradlas Gardenia (Trương Hàn) . Một mẩu chuyện nho nhỏ với cốt truyện không mất nhiều thời gian suy nghĩ, chỉ mất thời gian viết. Với một vibe...