Người ta hay nói rằng khi con người rơi vào tận cùng của đau khổ, bóng tối sẽ bao lấy họ. Em đọc xong lúc trước cũng chỉ cảm thấy buồn cười mà thôi, giờ đây đã hiểu đau khổ là gì rồi, bóng tối là gì rồi. Khi họ mất đi sự thiện lương ban đầu, sẽ đủ để khiến kẻ làm họ đau khổ phải chịu quá báo.
Và bây giờ, em chính là như vậy.
Em căm ghét bọn họ, căm ghét An Tử- thằng điếm đó đã làm em mất đi tất cả chỉ vì cái vỏ bọc thối rữa của nó. Cái vỏ bọc hoàn hảo che đi cái tính cách kinh tởm của nó, nhìn cách nó nói, cách nó cư xử khiến em khó chịu không khỏi mong chúa nên giết quách nó cho rồi.
Hôm nay là một ngày đẹp trời, mây xanh trời đẹp không ra ngoài thì phí.
Ít nhất là lúc đầu.
Cho tới khi em gặp bọn họ.
Và thằng chó kia nữa.
Bộ dáng ẻo lả cùng với giọng nói dẹo dẹo khiến cho em cảm thấy ớn lạnh mà muốn nôn ra ngay bây giờ.
"A! Chào Takemichi-kun."- gã ta vui vẻ vẫy tay chào em sau khi thấy em định quay đi cùng với nụ cười miệt thị.
"Chào nhé."- em buông gọn hai chữ, miệng mỉm cười nhẹ, mí mắt hơi sụp xuống một chút, cộng với hiệu ứng gió nhìn em chả khác gì một thiên thần hạ thế cả.
"Thịch."- tim bọn họ cùng nhau chệch một nhịp. Thiên thần ở đâu mà giáng xuống đây vậy? Nụ cười hiền dịu, tông giọng trầm ấm nhẹ nhàng, mái tóc vàng được cột lên cùng với chiếc áo phông và quần jeans mà vẫn không thể che lấp được vẻ đẹp tĩnh lặng của em, thiên thần! Mẹ ơi bọn họ muốn cưới người này.
"Gớm ghiếc, kinh tởm, xấu xí, đáng chết!"- đó là suy nghĩ của gã ta, gã ta tốn bao tâm tư, dồn bao tâm huyết mới khiến cho bọn họ yêu gã. Vậy mà chỉ vì một nụ cười của em mà làm bọn họ điêu đứng. Gã thật muốn dung nhan hiền dịu như thiên thần đó, một thanh âm nhẹ nhàng như ánh dương đó, vậy mà tại sao đều là em? Tại sao chứ? Gã ghét em cực kỳ, một cái bông chỉ có sắc đẹp chứ chẳng có gì cả, đồ thất bại.
"Tớ với cậu đi ra chỗ này đi."- gã nở một nụ cười không thể giả tạo hơn, tay chỉ vào một chỗ vắng vẻ mà cất giọng hí hửng. Vừa nhìn đã biết chẳng phải thứ tốt lành gì.
"Được thôi!"- em mỉm cười rạng rỡ nắm tay gã kéo vào chỗ đó, bọn họ thì bị nụ cười của em vừa rồi làm cho ngơ ra không load kịp rồi. Mẹ ơi bọn họ đã biết yêu thật sự là gì rồi, quá đẹp, em quá đẹp rồi.
"Thằng chó, sao không chết luôn đi?"- gã vừa rời khỏi ánh mắt của bọn họ liền lộ ra bộ mặt thật. Đôi tay trắng trẻo ngọc ngà khoanh lại, cả người dựa nhẹ ra phía sau vào bức tường trắng, nụ cười cũng dần trở nên quái dị. Chân nhịp vài cái.
"Thằng điếm như mày vẫn sống thì tội gì tao phải chết?"- em dựa vào tường đối diện, tông giọng ấm áp bỗng chốc phát ra âm thanh lạnh lẽo tựa như muốn giết người vậy.
![](https://img.wattpad.com/cover/288279589-288-k503340.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
{Alltake} Bạn Đời Hay Bạn Giường
Fanficmột mối quan hệ không rõ ràng, một mối quan hệ lén lút. liệu có hạnh phúc? yêu bằng tình cảm hay chỉ là lời nói suông cho có?