Một đêm mưa to gió lớn nhà phú ông người ra người vào tấp nập. Tiếng hô hào của mấy người hầu cứ vang lên tiếng mưa không tài nào át được.
" Ra rồi, ra rồi, một bé gái bẩm ông ơi"
Phú ông một mạch chạy vào buồng sinh của vợ mình, một tay để nắm còn một tay lau mồ hôi trên trán vợ.
" Bu nó vất vả quá"
" Dào ôi, đâu mang con của ta ra đây"
Phú bà ngồi dậy, đón lấy công chúa bé nhỏ của mình nước mắt nước mũi cứ chảy ra. Xinh quá, cái môi chúm chím hồng hào.
" Phùng Đông Nghi"
Tô Nhật Nguyệt Ánh nhìn lên chồng mình, không phải chờ lâu phú ông nhà họ Phùng liền đồng ý bởi ý bà cũng là ý tôi.
Bên ngoài ai nấy đều vui mừng cho gia đình nhà phú ông, sau bao năm cuối cùng cũng có được một bụm con đã thế lại còn là một thiên kim tiểu thư
Đâu đó ngoài cánh đồng có hai cậu bé đang gặt lúa, cậu nhóc ba tuổi cứ đứng nhìn về phía phủ
" Anh hai"" Anh mày chịu thôi Thiên Dạ, mau về nhà đi bu cũng sắp đến ngày sinh rồi chúng ta cần chăm sóc bu thay cha"
Nghèo đã là cái tội lớn nhất rồi ấy vậy mà trời còn cướp đi mẹ của ba anh em nhà Tam Đồ chỉ sau hai năm sinh em út. Nỗi đau mất mẹ chưa nguôi thì ba ngày sau cha cũng tự tử để trọn nghĩa phu thê kết tóc. Ba đứa trẻ chỉ biết nương tựa vào nhau, mọi gánh vác dồn về hết người anh cả Vũ Thần. Vũ thần từ sáng đã đi đốn củi trên rừng, chiều chăn trâu hộ nhà cụ Lý-trưởng thôn. Một lần đang trăn trâu mệt quá khiến Vũ Thần ngất ở giữa đường, may thay lúc đó phú ông đi ngang qua đã kêu thằng Ngô ra đỡ dậy.
" Còn trai trẻ như vậy mà lại ngất giữa đường, tên gì đấy"
" Bẩm ông, con tên Tam Đồ Vũ Thần, lạy phú ông tha con, con làm việc nhiều quá mà cả ngày chưa được ăn miếng cơm nào. Con lạy ông tha con"
" Nhà đâu?"
" bẩm...bẩm ông con lạy ông nhà con còn hai em nhỏ, con xin ông tha"
" Ta đã nói phạt ngươi đâu, nào đứng lên đi "
Phú ông vừa đi vừa nói chuyện với Vũ Thần, biết sơ qua được hoàn cảnh. Vốn là một người thương dân nay khi nhìn thấy đứa bé gái chạc tuổi thiên kim nhà ông mà số phận hẩm hiu quá, ông liền nói:
" Ba đứa tụi bây, về nhà ta làm người ở, ngày ăn đủ ba bữa chỉ cần vâng lời sẽ được thưởng."
Vũ Thần mừng rỡ quỳ xuống lạy ông, phước lớn mới gặp được tiên. Ẵm em gái nhỏ trên tay theo sau là thằng hai bước vào phủ nhà họ Phùng, Vũ Thần cứ ngỡ như cả cung điện. Người ở đấy sắp xếp cho ba anh em nhà họ ở một phòng ngay dưới nhà phú ông. Tuy nhỏ nhưng đầy đủ giường và chăn gối.
" Ba đứa ở đây ổn chứ?"
" Bẩm bà tụi con có phước mới được ông bà nhặt về làm kẻ hầu người hạ"
" Thôi đừng quỳ như thế, trong phủ này tôi tớ coi nhau như người nhà"
" Lậy bà Phùng "
BẠN ĐANG ĐỌC
|TR Sanzu x Reader|Trọn đời trọn kiếp
Fanfiction" Tôi nguyện đi sau bảo vệ tiểu thư cả đời" __________