Chương 15

4.2K 304 29
                                    

Chung quanh bỗng nhiên an tĩnh.

Khương Trì có thể rõ ràng cảm nhận được Chu Cần kinh ngạc, cùng với xung quanh rất nhiều ánh mắt dừng ở trên người nàng, như là đánh giá như là nghi hoặc.

Nhưng đối với nàng mà nói đều không sao hết.

Ngửa đầu uống một ngụm rượu, Khương Trì đem ly rượu một lần nữa đặt ở trên mặt bàn, nghiêng đầu nhìn về phía Lục Cảnh Thư, trên môi đỏ còn bởi vì nước chảy phiếm ánh sáng, lúc khẽ nhấp mở hết sức hấp dẫn.

“Cùng tôi ra đây.”

……

Chu Cần cầm ly không hề nhúc nhích, trên mặt viết kinh ngạc hai chữ, khiếp sợ nói: “Chúa ơi, sao tôi không biết Lục tổng còn có một chị gái?”

Dừng một chút, lại nói thêm câu, “Còn rất trẻ tuổi, trước kia như thế nào không nghe nói qua nhỉ?”

Khó trách mới vừa rồi Hứa Chiêu vứt bỏ cơ hội đi xã giao mà cùng nàng nói chuyện, còn tưởng rằng là Hứa Chiêu tốt bụng.

So với Chu Cần đang sửng sốt, những người khác biểu hiện có chút bình tĩnh hơn, có người còn thấp thấp cười trộm nói: “Cô là một người lạc hậu chắc chưa nghe nói qua câu này, ban ngày kêu chị, buổi tối chị kêu. Lục tổng cùng cô gái kia không giống nhau không nói, nàng còn là bạn của nha đầu thối Hứa Chiêu, họ…… ừm, họ Khương, sao có thể là bạn của Lục tổng được?”

Còn có người bồi thêm một câu, “Tôi đánh giá Lục tổng cùng cô giống nhau, thích bao nuôi mấy cô gái trẻ. Lục tổng cùng bà chủ các người là bạn bè, phỏng chừng Hứa Chiêu là đi cửa sau, khó trách đè đầu cưỡi cổ cô như vậy.”

“Chỉ là không nghĩ tới, Lục tổng còn thích chơi loại kịch bản này, chậc chậc, thực sự có chút không nhìn ra đấy.”

Chu Cần nghe vậy cười lạnh nói: “Khó trách tôi kính rượu Lục tổng, nha đầu kia như gà mẹ bảo vệ gà con, ra là sợ tôi đoạt kim chủ của nàng.”

Đại sảnh vang lên âm nhạc mềm nhẹ, trung gian hỗn loạn đủ loại âm thanh, hết sức náo nhiệt, bên ngoài hành lang lại dị thường an tĩnh.

Mấy cái đèn trần lẻ loi treo trên trần nhà, ánh sáng soi sáng toàn bộ hành lang, hai bóng dáng bị kéo dài trên mặt đất.

Có lẽ là vì không có điều hòa , trong không khí có chút ngột ngạt , Khương Trì cảm thấy lòng bàn tay có chút nóng lên, nữ nhân trước mắt mỉm cười nhìn nàng, ánh mắt nhu hòa tựa nước.

“A Trì?”

Tiếng nói mềm nhẹ lọt vào trong tai, làm Khương Trì phản ứng lại, hành vi của mình vừa rồi quá mức xúc động.

Nhưng việc đã đến nước này, cũng không có quay lại được nữa.

Khương Trì hít sâu một hơi, ánh mắt đối diện đôi mắt hẹp dài liễm diễm quang kia, mở miệng nói: “Hay là cô đi về trước đi? Xin nghỉ mấy ngày tránh đầu sóng ngọn gió?”

Lục Cảnh Thư đôi mắt hơi cong, môi đỏ khẽ mở, "Hử? Vì sao?”

“Cô có biết hay không bên trong kia có bao nhiêu cẩu nam nhân cẩu nữ nhân theo dõi cô, người vừa rồi chính là một ví dụ. Cô xin nghỉ về nhà tránh một đoạn thời gian, người đại diện của cô cũng không thể ép buộc quá đáng.”

Nàng hôn xong liền chạyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ