Chương 41

3.3K 201 40
                                    

“Khách hàng……” Nàng nhìn chăm chú chóp mũi Khương Trì, cười nói: “Hình như đại bộ phận khách hàng của A Trì đều là nữ?”

“Không sai biệt lắm, có điều đây là khách hàng nam.”

Đôi mắt Lục Cảnh Thư hơi hơi mị, như là mặt sông ôn nhu bình tĩnh, phía dưới cất giấu mạch nước ngầm mãnh liệt.

Nàng nhàn nhạt mở miệng: “Được rồi.”

Khí lạnh trong nhà hàng thực vừa vặn, ngồi lâu rồi sẽ có chút lạnh, Khương Trì đè đè cánh tay, không để bụng nói: “Nam nữ đều không sao cả, dù sao tiền chẳng phân biệt giới tính.”

Nàng còn tưởng rằng Lục Cảnh Thư sẽ một phen cao đàm khoát luận*, nhưng người đối diện lại không nói nữa.

*bàn luận phiếm không có nội dung cụ thể

Cơm nước xong xuôi, hai người ai về nhà nấy.

……

Nam Lữ Trà cùng Khương Trì gặp mặt tại một quán cà phê, Khương Trì đến trước mười phút , lúc đến Nam Lữ Trà đã đang chờ.

“Đợi lâu.”

Nam Lữ Trà mặt mày thanh tú, cười rạng rỡ như ánh mặt trời, lắc đầu nói: “Không có gì, tôi làm xong công việc cũng không có việc gì, cho nên đến trước, cũng không chờ bao lâu.”

Khương Trì ngồi đối diện anh ta, đơn giản hàn huyên hai câu, liền bắt đầu vào chủ đề chính, hỏi: “Anh có ưu tiên màu sắc cùng hình dáng và họa tiết nào không? Hoặc là nói, tiết mục anh tham gia có yêu cầu riêng gì không?”

“Màu sắc tận lực không cần chọn màu sáng, thoạt nhìn có khí chất thiếu niên một chút, hình dáng và họa tiết cô tự xem đi, tôi cũng không am hiểu. Nhưng tôi hy vọng có thể đặc biệt một chút, không được quá phổ biến, tốt nhất có thể có cảm giác có câu chuyện xưa.”

Nam Lữ Trà có một khuôn mặt trắng nõn ngoan ngoãn, là loại tiểu nãi cẩu* đương thời được hoan nghênh nhất, có yêu cầu này cũng là bình thường.

* mấy anh trai mặt mũi ngọt ngào moe moe đáng yêu

Khương Trì rất tôn trọng ý tưởng của khách hàng, rốt cuộc yêu cầu này cũng không tính quá khó xử, nghĩ nghĩ, nàng lại nói: “Có thể, nếu anh có thể cho tôi một cái chủ đề sẽ càng tốt, chuẩn xác là chủ đề tiết mục anh tham gia.”

“Không có cũng không sao.”

Lông mi đen dày của Nam Lữ Trà rũ xuống, nói: “Tôi cũng có ý tưởng này, nhưng hiện tại tôi biết được cũng không nhiều lắm, chờ người đại diện của tôi qua mấy ngày cùng bên kia nói chuyện, tôi sẽ nói cho cô.”

“Được.”

Hai người nói chuyện mười phút, rất vui vẻ thuận lợi. Cuối cùng, Nam Lữ Trà nhìn Khương Trì một cái, hỏi: “Tiểu Khương, qua đoạn thời gian nữa tôi có thể đến phòng làm việc của cô xem một chút được không?”

Khách hàng cá nhân đều sẽ không đi đến địa điểm làm việc để khảo sát, không bắt buộc.

Khương Trì có chút nghi hoặc, nhưng trên mặt vẫn không cự tuyệt, gật gật đầu: “Có thể.”

Nàng hôn xong liền chạyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ