Chương 13

4.5K 296 71
                                    

"Nằm là không có khả năng nằm đâu, đời này sẽ không nằm, không cho đối phương kêu meo meo đã xem như là khắc chế lắm rồi."

Khương Trì nói đầy nhịp điệu, đang muốn tiếp tục nói, chợt nghe được động tĩnh bên tai, quay đầu lại thấy, Lục Cảnh Thư mặc váy ngủ không tay của mình, dựa tường, khoanh tay nhìn nàng.

Khuôn mặt anh khí tươi đẹp còn mang theo ý cười nhàn nhạt.

"......"

Khương Trì mới vừa rồi khí thế bừng bừng bỗng dưng thấp đi ba phần, quay đầu nhìn về phía màn hình, ho nhẹ nói: "Tớ ngắt trước, còn có chút việc muốn xử lý."

Trong phòng khách phá lệ an tĩnh, đến tiếng nước tí tách trong phòng tắm cũng có thể nghe thấy.

Tầm mắt giao nhau, các nàng ai cũng không mở miệng.

Cuối cùng, Khương Trì vẫn là trầm mặc đến chịu không nổi, đánh giá váy ngủ hơi chật trên người Lục Cảnh Thư, đôi chân thon dài trắng nõn hoàn toàn không che đậy được, nàng ho nhẹ hai tiếng, "Cô mặc quần áo này khá đẹp, tôi cũng đi tắm rửa, nếu cô mệt liền ngủ trước đi."

"Được."

Khương Trì ra vẻ bình tĩnh mà ôm bộ áo ngủ tiến vào phòng tắm, trong lúc đó, di động còn thường xuyên rung lên.

Hứa Chiêu: Mãnh 1, kiên trì.

Hứa Chiêu: Ngày mai chị đây mời em ăn thận, đừng để bị rút hết sức lực.

Ha ha.

Khương Trì cho nàng đã phát cái biểu tình bao mèo con"mặt mũi nổi da gà", đem điện thoại đặt ở trên giá trước gương, chuyên tâm mà tắm rửa.

Hơi nước lạnh lẽo có thể rũ bỏ bồn chồn cùng xấu hổ trong lòng, Khương Trì từ phòng tắm đi ra, phát hiện Lục Cảnh Thư đã vào phòng ngủ.

Gần 10 giờ rưỡi, đã không còn quá sớm.

Khương Trì hôm nay cũng coi như bận một ngày, có chút mệt mỏi, đem đèn phòng khách tắt đi liền thả chậm bước chân trở về phòng.

Đèn phòng không bật, đen nhánh một mảnh. Khương Trì đem cửa đóng lại, dự định đi đến trước giường, eo bỗng nhiên bị một đôi tay mảnh khảnh non mềm ôm lấy.

Mềm ấm trong lòng ngực mang theo vị nước hoa nhàn nhạt dễ ngửi.

Khương Trì sau lưng cứng đờ, yêu tinh lại muốn làm gì?

"Lục Cảnh Thư?"

"Cô không phải sợ tối sao?"

Vành tai trong bóng đêm bị một đôi môi mềm mại ngậm lấy, hơi thở ấm áp ướt át nhào vào bên tai, giọng nói của Lục Cảnh Thư khàn khàn trầm thấp, "Có 1 trung chi quang ở đây, không có gì đáng sợ."

"......"

Yêu tinh quả nhiên nghe được.

Khương Trì khống chế không được mà hơi run rẩy, cơ hồ không đứng vững, chỉ có thể mềm mại mà dựa vào nàng.

"Tôi, tôi nói giỡn."

"Sao thế được? A Trì không phải tuyệt thế mãnh 1 sao? Hử?"

Nàng hôn xong liền chạyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ