Chap 6: Kỵ Sĩ danh dự (5)

2.6K 262 19
                                    

Ngày đăng: 4/12/2021.

______________________________________

Bạn quay trở về nơi cư trú an toàn của con dân Thành Mondstadt, ra sức giúp những nhân viên y tế sơ cứu cho những người bị thương nặng. Cả người họ ê ẩm không còn chút sức lực người thì rủa mắng Phong Ma Long, người thì không còn chút sức lực lại có những con người đang hấp hối trên vách đá giữa sự sống và cái chết trong hôn mê.

Paimon loay hoay bay qua bay lại giúp bạn cầm hộp sơ cứu trong sự vụng về của bản thân. Bạn chuyển hướng nhìn về phía cửa sổ, bầu trời tối đen bắt đầu xuất hiện thêm nhiều từng đợt cuồng phòng dữ dội, gay gắt cuốn lấy tất cả mọi thứ ngán đường chúng. Tiếng gió dữ tợn ù ù văng vẳng bên tai bạn, từng đợt lạnh buốt thổi ngang khiến cơ thể bạn tuy ở nơi cư trú an toàn lại cảm thấy rùng mình, run rẩy.

"Đau, cô đang làm cái gì vậy?"- Người đàn ông rít lên trong đau nhức ở cánh mình, bạn băng bó vết thương cho anh ta trong vô thức xiết chặt khiến anh ấy nhăn mặt đau đớn nhưng cả thân thể lại không còn tí sức lực, kiệt quệ cầu xin bạn dừng lại.

"....."- Bên tai bạn, tâm trí bạn......vẫn còn bị những tiếng khóc ai oán.

"Y/n, bạn đang làm gì vậy?"

"Y/n....."

"Y/n!!!"

Mặc cho ngoài kia phong ba bão táp, mặc cho những sinh mạng con người đang nằm hấp hối xung quanh nhưng tâm trí bạn lại chẳng thể nào tập trung nổi, cái sợ cái lo lắng vô độ áp đảo cả lý trí. Paimon nhìn bạn đổ mồ hôi lạnh, lắc mạnh một bên bả vai của bạn khiến bạn giật mình.

"?!!....."- Bạn hốt hoảng khi nhìn thấy những ngón tay rướm máu của người đàn ông ấy, không những bết dính chảy dọc len lõi từng ngón mà còn chảy nơi cánh tay trước mắt. Bạn nhanh chóng tháo nhẹ lớp băng bó để máu được lưu thông trong từng gân mạch tội nghiệp ấy, mồ hôi chảy rào rào từ trán khiến mọi thứ xung quanh bạn như thêm phần lạnh buốt. Sóng lưng khẽ run rẩy mệt mỏi, hàng mi chớp liên tục như không nhịn nổi mà ngất đi. Muốn chìm sâu vào cơn mê rồi cho đến khi tỉnh dậy mọi thứ như một cơn ác mộng phút chốc rồi lại trở về bình thường, muốn tận mắt nhìn thấy một Thành Mondstadt tự do ca hát như phút giây trước đây.....muốn được ánh nắng ấm áp chiếu rọi!..........

Nhưng hiện thực lại trêu ngươi, tiếng khóc lóc của những đứa trẻ cùng niềm lo sợ tột độ như dần thiêu cháy lòng bạn bắt tâm trí giữ lấy sự tỉnh táo ít ỏi đến vô vọng.......

"Chát!!"- Bạn dùng một tay tát mạnh vào bản thân mình để ép buộc bản thân mạnh mẽ, để ép buộc bản thân tỉnh táo. Những sinh mạng đang hấp hối đang đợi bạn, đang đợi sự cứu rỗi mỏng manh. Muôn vàn tiếng khóc lầm than đang kéo bạn trở về thực tại tàn nhẫn, mọi thứ đều thay nhau vẽ nên một khung cảnh tàn khốc đến đau thương.

Khô khốc rồi cho đến như sắp lụi tàn!..........

"Y/n bạn không sao chứ?!"- Paimon nhỏ bé vốn nhạy cảm, căng thẳng trước dáng vẻ mất hồn của bạn. Gặng hỏi trong khi bạn còn đang tự chấn chỉnh tinh thần.

"À không....Paimon cậu giúp tôi lấy cái nạng chân cho những người khác"- Bạn quay sang, với ngọn lửa bùng cháy dữ dội dưới tận tâm can với mồ hôi ngày càng nhân đôi trong sự chạy đua vô tận của thời gian. Nhanh chóng quay sang giúp con dân đến phòng nghỉ, những người bị thương nhẹ thì có thể để sau còn những người bị nặng buộc phải cấp cứu để vớt lấy mạng sống. Dưới sự điều khiển của bạn, người dân bắt đầu tuân theo dần bắt đầu tình hình căng thẳng được cải thiện. Mọi áp lực của các nhân viên y tế như được vơi đi, Paimon cũng góp công dỗ dành những đứa trẻ có gia đình đang trong tình trạng nguy kịch.

[Genshin Impact] Yandere!Various X Reader |Kẻ Lạc Lõng|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ