Lý trưởng ôm lấy cánh tay bị cắn một lổ, ông cầm lấy tràng hạt mà nhìn cái thứ kinh tởm trước mặt, nếu không có tràng hạt này ông chắc đã đi theo ông bà tổ tiên. Dòng tộc của ông không giống những Lý trưởng độc ác kia, cha ông luôn làm việc thiện giúp đỡ dân nghèo, mà tràng hạt này là của bà nội ông đi chùa thỉnh về, tràng hạt luôn được đặt trên bàn thờ gia tiên mà thờ phụng đến bây giờ.
Vật kinh tởm kia hình thù vừa giống người vừa giống mèo, dưới bụng mọc ra bốn cái chân khô quấp như xương trắng, phía trên lưng lại tua tủa gai nhọn, đôi mắt đỏ lòm nhìn về phía Lý trưởng cười khùng khục.
Cánh cửa nhà đột nhiên đóng sầm lại, Lý trưởng nắm chặt tràng hạt trong lòng kinh sợ, trên thái dương cũng đã chảy xuống mồ hôi, thằng Chín nuôi cái thứ kinh khủng gì đây.
Bên ngoài tiếng đập cửa vang lên ầm ầm, thằng Nức kêu thêm vài người vẫn không thể nào mở ra cánh cửa đã mục, nó cố gắng kêu thêm người đến phá.
"Tránh ra".
Tiếng nói trầm đục khàn khàn vang lên ở phía sau, thằng Nức quay lại nhìn thì mừng rỡ mà kêu lên.
"Ông Cấn".
Ông Cấn mắt nhìn và cánh cửa im lìm, ông đưa tay đẩy nhẹ một cái cánh cửa đã mở ra, thằng Nức không tin vào mắt mình, nó liền xem cánh cửa có bị cái gì không. Ông Cấn vừa bước vào trong nhà liền bị đánh tới, ông nhanh tay lấy ra một đạo bùa phóng đến chặn cái thứ kia lại.
"Anh Cấn tốt quá". Lý trưởng nhìn thấy ông Cấn thì mừng húm, ông bị dồn vào góc nhà chỉ có thể dùng tràng hạt để cầm cự.
"Đưa tràng hạt cho tôi". Ông Cấn rút ra một sợi chỉ đỏ rồi quát lên.
Lý trưởng ném tràng hạt đến chỗ ông, ông liền bắt lấy mà bức đứt sợi dây xâu, ông dùng chỉ đỏ nhanh nhẹn luồng vào lỗ nhỏ của hạt châu, đến khi hạt cuối cùng hoàn thành ông liền gút lại. Thứ dị hợm kia nhìn ông mà gầm lên, nó nhảy xuống mặt đất trong miệng chảy ra chất dịch sền sệt tanh hôi.
Ông Cấn chấp tay lại bắt đầu niệm chú, khi dứt câu ông liền ném tràng hạt vào người con quỷ kia, tràng hạt tự dưng kéo dài ra rồi tròng vào cổ con quỷ, sợi chỉ đỏ liền rút lại kéo con quỷ treo ngược lên trên. Con quỷ gào thét đau đớn trên người loan lỗ chỗ bị bỏng cháy, ông Cấn lấy ra một cái hồ lô vàng, trên eo hồ lô buộc một sợi dây đỏ, thân bình khắc hình bát quái, ông Cấn mở nấp hồ lô hô lên.
"Thu".
Con quỷ kia lập tức biến thành một luồn khói đen bay vào trong, ông Cấn liền bịt nút lại rồi thở phào một hơi, ông quay lại nhìn Lý trưởng mà nhíu mày.
"Tay anh không dùng được rồi".
Lý trưởng nhìn cánh tay đã bắt đầu thối rửa , ông cắn răng móc ra con dao bạc đưa cho ông Cấn.
"Cắt đi".
Ông Cấn nhận lấy con dao dứt khoát bổ xuống một đường, cánh tay Lý trưởng liền đứt lìa rơi xuống mặt đất lạnh băng, máu bắt đầu chảy ra ướt cả quần áo, Lý trưởng đau đến ngất ngay tại chỗ.
Ông Cấn lấy ra một cái hủ trắng nhỏ, ông đổ thứ bột màu trắng lên vết thương của Lý trưởng , rồi xé vải băng lại cho ông ta, xong xuôi hết mọi thứ ông liền gọi thằng Nức đem Lý trưởng khiên về.
![](https://img.wattpad.com/cover/280441203-288-k488047.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
BH Thuần Việt _ TÂM LẠNH
HorreurThể loại : hiện đại tâm linh, kinh dị, ân oán đời trước, bối cảnh miền tây sông nước, lạnh lùng quỷ công cùng dịu dàng thụ. Người ta thường nói đáy sông lạnh lẽo, nhưng tại sao lòng con người cũng lạnh lẽo không kém. Cô là oan hồn chết tức tưởi qua...