Chap 22

525 90 35
                                    

Em vừa nức nở vừa ôm lấy cậu, liền mồm bảo ' hãy để em giúp anh '  Kageyama thở dài, cậu vỗ nhẹ vào lưng em rồi niệm phép lên người em, cho em ngủ.

- Xin lỗi nhé Yachi, nhưng em cứ khóc vậy chúng ta sẽ bị phát hiện mất.

Kageyama cố gắng đọc nốt những ghi chú trong quyển sách ấy rồi đứng dậy xóa sạch mọi dấu tích của bản thân, dùng phép dịch chuyển đề trở về nhà.

Cậu nhanh chóng đặt Yachi lên giường rồi chạy một mạch vào phòng tắm.

Coi bộ không ngăn nổi nữa, cậu thi triển ma pháp mạnh hơn để chặn nó lại. Theo như Yachi nói thì đây là dấu ấn cổ đại. Vậy cần ma pháp cổ đại để ngăn nó lại rồi.

Cậu cố gắng thử một câu thần chú từ thời xa xưa lên người, điều đấy khiến cậu đau gấp ngàn lần đợt trước.

Cố gắng vật lộn với nó, máu mũi của cậu chảy ra ngày càng nhiều hơn, cả người thấm đẫm mồ hôi. Cậu tự cắn lưỡi mình để không gây ra tai nạn vỡ gương như lần trước.

Cho đến khi luồng sáng ma pháp dịu dần, cậu ngã thẳng xuống sàn nhà.

Hai mắt cậu dần mờ đi, có lẽ cậu cần phải luyện thể lực cho cái cơ thể này rồi.

.
.
.

" A, xung quanh ấm quá, dễ chịu thật đấy. "

" Kageyama "

" Hm ? Ai gọi mình vậy ? Để tôi yên đi, mệt mỏi lắm rồi " .

" Này Kageyama, tỉnh dậy đi. "

Nghe tiếng ai đó liên tục gọi tên mình. Cậu khó khăn mở mắt ra, tầm nhìn phía trước là những đám mây.

Cậu từ từ đưa tay như tìm thứ gì đó, bất chợt, hơi ấm được truyền đến đầu ngón tay cậu.

Cậu giật mình mở to mắt ra. Kageyama chỉnh lại nhịp thở rồi nhìn người bên cạnh mình.

Kageyama dịu dàng hỏi :

- Sao bà lại khóc vậy ?

- Ta lo cho cậu nên ta mới khóc, cậu có biết ta gọi cậu bao lần nhưng cậu không chịu tỉnh dậy không ?

Kageyama cảm thấy như mình từng cảm nhận điều này ở đâu đó rồi, cậu ôm lấy bà lão vỗ về.

- Rồi rồi, cháu xin lỗi, cháu có chút sơ suất, nhưng bà yên tâm, cháu không chết được đâu.

Sau khi ổn định lại tinh thần thì hai người ngồi nói chuyện với nhau.

- Trước mắt dấu ấn ấy là do một ma vương gây ra.

Cậu nghe thấy vậy liên phun nước, có lẽ cậu nên điều chỉnh lại thói quen vừa uống nước vừa nói chuyện rồi.

Kageyama bàng hoàng hỏi bà :

- Ở đây cũng có ma vương hả ? Những tưởng mấy cái như pháp sư phép thuật đã đủ li kì rồi giờ lại lòi ra thêm ma vương nữa. Bà viết truyện bá vậy ai chơi lại.

- Chắc ta muốn quá ha, thời ấy nó định sẵn như vậy thì là như vậy chứ làm sao ta biết được. Ta cũng đâu có muốn gặp lại cái lũ đó đâu, hồi đấy đánh đấm với lũ ma vương yêu quái đủ mệt rồi giờ phải nhờ đến cậu nên ta mới phải đối đầu lại với chúng đây.

[AllKageyama] Tận Cùng Của Đại Dương. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ