Nhị

18.6K 1.2K 182
                                    

Jungkook bước ra đại sảnh, tròn mắt ngắm nhìn khung cảnh náo nhiệt chốn lầu xanh. Người người thi nhau diện cổ phục lộng lẫy, vừa trang nghiêm lại vừa khí chất ngời ngời. Họ gọi nhau ta - ngươi, lắm lúc có những từ hắn nghe qua không hiểu. Jeon Jungkook thầm nghĩ: xem ra đoàn phim này rất chịu khó đầu tư.

Xung quanh có rất nhiều kỹ nữ, cùng khách nhân lôi lôi kéo kéo, liếc mắt đưa tình. Điệu bộ thật lẳng lơ, ánh nhìn vừa đào hoa lại vừa tràn ngập ý tứ trêu ghẹo, gọi mời.

Jungkook rùng mình.

"Công nhận diễn đỉnh thật, nhưng sao mình chưa thấy cái máy quay nào nhỉ? Nhân viên công tác cũng không có."

Thật kỳ lạ, nếu rớt xuống sông đáng lẽ là phải chết đuối chứ. Làm gì có việc trôi vào đoàn làm phim. Hay là mình chết rồi…

Hắn tự véo tay mình một cái. Chỉ cảm thấy đau đến thấu xương. Hắn mừng thầm, cũng may là còn sống.

Jeon Jungkook diện y phục quái dị, nhanh chóng trở thành tâm điểm nơi đây. Những ánh mắt xung quanh đổ vào người hắn, mấy kỹ nữ tỏ vẻ e ngại, ghé tai nhau thì thầm.

"Biết kẻ kia là ai không?"

"Ai vậy?"

"Y phục này là của Tây phương sao? Lần đầu tôi nhìn thấy.".

"Không biết nữa, trông lạ quá."

Dưới đại sảnh bị hắn làm cho náo động, bỗng dưng tú bà từ đâu chạy đến, miệng cười rạng rỡ kéo tay hắn.

"Công tử từ nơi khác đến sao? Chỗ của ta có rất nhiều mỹ nữ ngài cứ từ từ mà chọn."

Jungkook nhíu mày, muốn dịch ra một chút.

"À không, xin lỗi tôi đến nhầm chỗ. Tôi không có ý định đóng phim đâu."

"Đóng phim là gì?"

Tú bà không hiểu, tự cổ chí kim cũng chưa từng nghe qua.

"Đóng phim là đóng phim. Tôi bận lắm, đi trước đây."

FBI đuổi đến thì chết chắc.

Dứt lời hắn gạt tay bà, một mạch chạy ra khỏi thanh lâu. Người dưới sảnh nhất thời ngây ngốc.

"Trời ơi, như vậy là sao đây?"

"Tên đó bị điên à?"

Đi một đoạn, Jungkook nhìn con đường kinh thành náo nhiệt, lập tức cảm thấy hoang mang. Hắn thật sự đang ở đoàn phim sao? Ngay cả một cái máy quay cũng chẳng có.

"Không biết đường!"

Hắn ngẩng đầu nhìn quang cảnh xung quanh, đâu đâu cũng là tường thành, phủ đệ. Hai bên đường hàng quán đông đúc, thức ăn, quần áo, trang sức, đều khác thời hiện đại. Có một vài thứ hắn cũng chưa từng thấy bao giờ.

Jungkook cảm thấy hơi bất an, lẽ nào là hắn vô tình đi lạc. Cẩn thận tìm một góc khuất, mở túi xách lấy điện thoại ra. Cũng may túi này không thấm nước, vật dụng vẫn còn nguyên vẹn. Sau khi mở nguồn Jungkook liền thấy không có tín hiệu, căn bản chẳng bắt được sóng vô tuyến. Lẽ nào… càng nghĩ hắn càng không muốn tin.

Taekook | Phúc tinh đến rồi thưa Hoàng đếNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ