Chương 16 - Nụ Hôn Đầu

190 21 2
                                    

Thủ tướng coi nàng là trẻ con. Quá lời rồi đi.

"Trẻ con thì sao chứ, bộ có trẻ con nào dễ thương như tuôi không ngài thủ tướng" Lan Ngọc vừa nói vừa nghiêng đầu cười trước mặt cô. Có lẽ bác sĩ chuẩn đoán bệnh điên của nàng tái phát.

" Tôi nghĩ cô nên đi khám bác sĩ thì hơn " cô nghiêm nghị nói

" Nói chuyện với ngài thật chán " nàng than thở.

Bộ cô chán lắm à ???

Cả ba người đang ăn cơm lại có tiếng đập cửa và cả tiếng nói lớn

" Này đầu gỗ kia mau mở cửa cho ai gia !!"

WTF! Trần Khả Như về rồi. Thôi xong phim rồi, nếu để cô nàng thấy cảnh nàng ăn cơm cùng hai người xa lạ thì sao đây. Chẳng phải sẽ bị xé xác sao?

Lan Ngọc cứ ngồi mãi không ra ngoài mở cửa khiến hai người trước mặt đầu dần hiện lên ba dấu chấm hỏi. Trấn Thành định mở lời ai ngờ thủ tướng dẫn đầu.

" Cô không mở cửa sao ???" cô nói xong cả Trấn Thành cũng gật gật đầu tán hợp.

" Không được " nàng nghiêm nghị chỉ thẳng vào nhà vệ sinh " Hai người đi trốn nhanh cho tôi"

" Gì chứ" Huỳnh trợ lý ngoác mồm

" Tôi. Phải vào cái chỗ đó sao, cô quên tôi là ai hả!" Lâm Vỹ Dạ chỉ vào cái nhà vệ sinh, mặt không ngừng sa sầm sát khí.

( Dâu đần độn: Liêm sĩ gì tầm này nữa chị ơi. Không đi trốn thì ai kia bị xé vụn liền. Vứt cái Liêm sĩ nghĩ đến bả đi chị)

" Thủ tướng, xin phép ngài dẹp cái thể diện và cái sát khí được không? Đây là tôi đang bảo vệ ngài đấy" nàng cương cổ giải thích

" Trấn Thành cậu đi đi, tôi không đi" cô nói.

" Ơ.... thủ tướng" ai kia đang khóc ròng từ từ đi vào nhà vệ sinh.

Còn cô thì hết cách rồi, nàng cầm lấy bàn tay cô kéo vào phòng ngủ nhưng nàng lại không thể biết trái tim nhỏ bé mong manh dễ vỡ của người nào đó rung động chỉ vì được nàng nắm tay rồi. Cả hệ thần kinh như tê liệt lại, cơ thể như không điều khiển được mặc nàng xử lý vậy.

Ai ngờ tê liệt là vậy, không kiềm chế được lại để người ta nhét thẳng vào tủ quần áo thế kia. Thật là! Cái tủ thì bé mà cơ thể cô thì lại to lớn, cao ráo như vậy có khi nàng sắp phải mua tủ mới rồi.

Sắp xếp xong cho hai người kia, nàng chạy ra mở, đã vậy còn bị mắng. Hai cô gái từ từ ngồi vào bàn ăn, cô nàng lại thấy lạ liền hỏi cô

" Bà ăn cơm với ai sao. Có thêm tận hai cái bát hai đôi đũa nữa vậy. Chẳng lẽ hai bác lên hay sao?" Nàng chưa kịp phản ứng, cô nàng đã đi về hướng phòng ngủ rồi nói tiếp" Để tuôi đi chào hai bác"

Lan Ngọc như bị thiêu đốt chạy nhanh tới kéo cô nàng ra bàn ăn rồi chạy đi lấy thêm bát xới thêm cơm rồi tấp đầy thức ăn đặt ra trước mặt cô nàng

" Bà mau ăn đi, hôm nay tuôi nấu nhiều đồ ngon lắm. Nào ăn đi... Hì ăn đi" có gì đó mờ ám.

Vừa ăn cô nàng lại lo lắng cho bạn mình. Vì cô thừa hiểu, Lan Ngọc dù có đau khổ hay gặp chuyện gì buồn cũng đều im lặng hoặc cười cho qua chuyện. Với lại tin đồn đó cũng không phải tin bình thường.

[cover] Thủ Tướng Tại Thượng! Thích Sủng Vợ:((Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ