Chương 17: Ngày tồi tệ

3.9K 534 50
                                    

     Cả cuộc đời của một người con gái, tôi cảm thấy đau đớn nhất chỉ có hai việc

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.


Cả cuộc đời của một người con gái, tôi cảm thấy đau đớn nhất chỉ có hai việc. Một là sinh con, hai là đến tháng. Con gái là một thứ sinh vật kỳ lạ và thay đổi một cách đáng sợ, mỗi tháng mất đến lít máu mà vẫn tồn tại là hiểu rồi đó.

Đặc biệt không biết là do cơ địa hay là vấn đề khác, chu kỳ của tôi nó không chính xác mà xê dịch khá nhiều. Nhưng cứ mỗi lần nó đến là thôi rồi, cả mấy ngày như vừa đi đánh nhau về, ê ẩm hết cả người. Nhất là phần bụng, đau đến nỗi không đứng thẳng lưng được.

Mỗi khi đến thời gian này, vừa đi học về là tôi chuẩn bị túi sưởi và chui lên giường nằm. Nhưng bây giờ tôi đã có một người bạn trai nên ngại gì không tận dụng nó. Tất cả mọi thứ từ nấu ăn đến dọn dẹp nhà cửa đều ổn hết với cậu ta. Xuống được phòng bếp, lên được phòng khách là đây chứ đâu.

Hồi trước Sanzu sau vài lần chơi ngu cũng biết tính tôi mỗi khi đến những ngày này. Nó cứ như núi lửa đang sục sôi vậy, không cẩn thận một cái là đốt cho không còn mảnh vụn.
Nên thường thì hắn sẽ trốn ra ngoài hoặc tự nhốt mình trong phòng.

Đặc biệt là thằng nhóc này còn rước thêm một của nợ về nhà nữa. Một buổi chiều, lúc tôi về nhà thì thấy Sanzu đang ôm một con mèo nằm ườn ra ghế sofa trông vô cùng nhàn nhã. Hỏi ra mới biết là được tặng, ha! Khỏi nói cũng biết ai tặng luôn!

Riết rồi nó coi nhà tôi thành trại tị nạn hay sao mà mang thêm một miệng ăn về nhà khi không có sự cho phép của tôi. Cuối cùng dưới sự năn nỉ, ỉ ôi và hàng đống lời đe doạ, cuối cùng con mèo được ở lại trong sự vui mừng của Sanzu. Ít nhất khi có nó thì hắn sẽ im lặng tránh ra khỏi phòng vẽ của tôi.

Buổi sáng hôm nay tôi đã thấy điềm rồi. Lết cái bụng đang đau đớn kia vào nhà tắm để thay đồ đến trường. Nhìn Sanzu đang nhồi nhét đồ ăn vào khay đựng của bé mèo mà tôi e ngại cho cân nặng của nó sau này. Cau mày, dặn dò thằng nhóc này một số việc rồi đến trường.

Cả ngày hôm đó ở trường dù diễn ra vô cùng thuận lợi nhưng giác quan thứ sáu của phụ nữ của tôi không nói như vậy. Ngồi trên chiếc xe motor của Taiju mà lo lắng, chắc Sanzu cũng không làm loạn cả nhà đâu mà....

Và cuộc đời đã cho tôi một cú tát thẳng mặt. Khi mở cánh cửa thân quen kia ra, đập vào mắt tôi là một cảnh tượng phải gọi là kinh hãi. Nồi niêi xoong chảo trong bếp thì mỗi thứ một chỗ, sàn nhà thì lênh láng nước.

Phòng khách thì thảm hơn rất nhiều, bộ ghế sofa thì toàn là vết mèo cào đến mức lớp bông bên trong bay lả tả. Chiếc ti vi thì bị một vết chém ngọt sớt làm hỏng, đâu đó còn thấy tia lửa điện tanh tách. Cầm lên một miếng vải rách từ dưới đất lên, nhận ra nó xuất phát từ đâu, tôi lập tức chạy lên phòng tranh.

[ĐN TR] Phu nhân Shiba là fan mamaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ