Chap 43

1.8K 306 48
                                    

Takemichi len lén ôm cái rổ nhỏ chứa vài quả dâu tây nhích từng bước nhỏ đến gần anh trai tóc trắng nằm chèm bẹp trên mặt đất, cậu nhóc lấy cái xẻng đồ chơi treo bên hông chọt chọt vào người bên dưới vài cái.

Anh trai này thảm không nỡ nhìn, quần áo lấm lem, trên khuỷu tay áo thì bị rách một mảng to. Anh ấy không hiểu vì lý do gì mà nằm luôn bên cạnh cái thùng rác nằm lăn lóc, mấy miếng giấy báo trông có vẻ cũ kĩ rách bươm hình như là theo gió bay tới mà đáp lên trên người chẳng khác gì đang đắp chăn chuẩn bị đi ngủ.

Nhìn anh trai này, cậu nhóc liền liên tưởng đến mấy con mèo hoang ưa lục lọi thùng rác trong khu đến lấm bẩn cả người.

Chẳng lẽ anh trai này không có nhà nên ngủ bờ ngủ bụi sau đó mệt quá mà ngã lăn quay ra trước cửa nhà của nhóc hay sao?!

Đáng thương quá đi mất...như là mấy chú mèo hoang mà anh Baji hay đem về vậy. 

Takemichi chân ngắn ngồi xổm xuống, cậu nhóc giơ tay chọt chọt vài cái vào đỉnh đầu của anh trai xa lạ kia khẽ khàng cất giọng.

- Anh gì ơi...anh có sao không ạ? Anh có đói bụng không? Sao anh lại nằm ở đây? Anh đứng dậy được không?

Đỉnh đầu bị Takemichi chọt chọt đến ngứa râm ran cả người, Izana vừa mừng rỡ vì được em trai quan tâm lo lắng nhưng đồng thời lại không dám ngẩng mặt lên vì quá xấu hổ.

Izana vốn là đã đứng canh me ở trước cửa ngôi nhà này từ đêm qua tới giờ, gió mùa đông thổi lạnh đến nỗi một người giỏi chịu đựng như hắn cũng phải bủn rủn tay chân mà ngồi nép trong hẻm chẳng khác gì mấy tên vô gia cư. Sáng hôm sau khi lờ mờ tỉnh dậy sau một đêm ngủ bờ ngủ bụi, Izana thấy đám người bên trong nhà đã kéo nguyên bầy đi ra khỏi nhà liền hai mắt sáng rực. Lúc hắn chuẩn bị trèo tường leo vào trong nhà kia thì mới giật mình phát hiện ra bên trong vẫn còn hai tên nên vô cùng khó chịu đành phải đứng chờ tiếp. 

- Tch...mẹ nó, đi đâu đi luôn nguyên bầy đi ở nhà chi hoài không biết thì làm sao mà lẻn vô trong đây? Không có ai vô ăn trộm đâu, đi đâu thì đi luôn cho rồi!

Tuy nhiên trời cao không phụ lòng của Izana, ban nãy đột nhiên trong nhà vang lên tiếng kêu la thảm thiết như heo bị thọc tiết khiến Izana hai tai vểnh lên ngẩng mặt nhìn xem rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì. Chỉ biết từ trong nhà, hai tên còn lại bất ngờ chạy ào ra sau đó là Takemichi chạy theo ở phía sau lưng, thằng bé hình như được dặn dò gì đó mà vô cùng ngoan ngoãn gật đầu vẫy tay chào hai tên nọ.

Đến khi Kazutora cùng Hakkai đã đi một khoảng khá xa rồi, Izana biết đây là thời điểm tốt nhất để đi ra kia gặp em trai mình liền nhanh chóng đứng dậy ai ngờ đâu do một đêm gió lạnh còn ngồi chồm hổm để ngủ nên thành ra bị chuột rút. Izana mất đà không có thứ gì nắm để kéo cơ thể lại liền cứ thế lao thẳng vô luôn cái thùng rác cạnh nhà rồi té lăn quay ra đất nằm sấp mặt xuống đất.

Xấu hổ quá...Takemichi ơi em kệ mẹ anh luôn đi, hôm nào đó đẹp trời với hợp phong thủy hơn thì anh sẽ quay lại sau chứ giờ cứ để anh giả chết kiểu này cũng được.

Takemichi thấy anh trai kia cứ mãi nằm im bất động nên càng ra sức lay mạnh hơn vì sợ người này lỡ ngất xỉu hay gì sao.

Bảo Bối Bé Nhỏ (AllTake) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ