Trong một khu rừng đầy nắng cùng những bãi cỏ xanh mướt, tiếng chim hót líu lo rộn vang khắp nơi mang đến một khung cảnh bình yên và tươi vui như trong truyện cổ tích. Mitsuya ung dung từng bước thoải mái tản bộ vừa hít thở bầu không khí trong lành buổi sớm mai này.
Dạo quanh một vòng, anh vô tình nhìn thấy phía bên kia là một cái hang nhỏ từ bên trong là một chú thỏ với bộ lông đen xù mềm mại đang chui ra vô cùng đáng yêu. Có lẽ do không nhận ra sự hiện diện của con người gần đây nên chú thỏ nhỏ rụt rè một chút sau đó liền bắt đầu nhảy đi tìm thức ăn. Do không còn hứng thú ngắm cảnh nên Mitsuya liền cứ thế đi theo phía sau quan sát hành động của chú thỏ con kia.
Chú thỏ nhỏ sau một hồi tìm kiếm liền phát hiện ra một bãi cỏ xanh mướt, bên trên vẫn còn đọng trên phiến lá những giọt sương ban mai liền không khỏi vui vẻ ra sức gặm nhấm lấy nó. Cảm thấy cảnh tượng này có chút đáng yêu, Mitsuya liền lấy chiếc điện thoại ra chuẩn bị chụp vài tấm hình để lưu làm kỉ niệm về khoe với cậu nhóc nhà mình thì từ bên kia bụi rậm, hai con sói bất ngờ xuất hiện chặn trước chặn sau khiến thỏ nhỏ run rẩy chỉ có thể đứng im một chỗ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Mitsuya liền tìm kiếm xung quanh xem xem coi có viên đá nào không để chọi cho hai con sói bỏ đi thì chợt con thỏ con kia xoay mặt lại nhìn anh chằm chằm có chút quái dị. Khuôn mặt của chú thỏ không hiểu sao lại từ từ biến thành khuôn mặt của Takemichi mếu máo khóc với anh.
- Anh Mitsuya ơi....mau cứu Michi với....
Mitsuya nhìn thấy bé cưng của mình thế kia từ hoang mang thành hoảng loạn nhanh chóng chạy đến phía bên chú thỏ thì chợt hai con sói liền nhào ra chặn anh lại. Con sói nhỏ đứng phía sau thỏ Takemichi còn sói lớn thì đứng ngăn trước mặt anh. Trong phút chốc, khuôn mặt của con sói dần biến thành khuôn mặt của ai đó mà anh không thể nào hình dung ra, chỉ thấy bộ lông xám liền hóa thành hai màu vàng đen.
- Bé cưng là của hai anh em tao, tiến thêm một bước là tao đập cho vỡ đầu như đập đầu cá lóc có nghe chưa?
Chưa kịp để cho Mitsuya hiểu chuyện gì thì con sói đột nhiên hóa thành một người con trai tóc thắt tóc hai bím như cô thôn nữ nhà bên nhưng trên tay lại lăm lăm cầm một thứ gì đó như một cục gạch không biết từ đâu ra không ngần ngại giáng một cú lên đầu của Mitsuya khiến anh bất tỉnh.
Người "phụ nữ" lực điền, vai năm tấc rộng thân mười thước cao, tay lăm lăm gạch ống và baton.
Ăn trọn một cú thì ở phía xa xa liền có thể mơ hồ nhìn thấy được hình ảnh tổ tiên chuẩn bị giở cuốn sổ gia phả dành cho những người đã mất chuẩn bị điền tên mình vào rồi.
Trong cơn mê mang, Mitsuya thấy con sói nhỏ phía sau cũng đã hóa thành người và đem mất Takemichi bé bỏng đang gào khóc ngày một xa, bản thân chỉ có thể nhìn mà không thể làm được gì.
Bất lực.
-------------------------------------------------
- Hộc....Hộc.....Hộc....
Choàng người tỉnh dậy sau cơn mơ, Mitsuya cả người ướt đẫm mồ hôi thở hồng hộc như vừa bị bò tót dí. Đồng hồ vừa đúng 7 giờ sáng liền inh ỏi reo lên, Mitsuya mệt mỏi với tay tắt đi cái tiếng báo thức đó rồi lại tiếp tục thừ người ra, trong đầu lúc này là đang chìm vào vũ trụ của sự hoang mang đầy dấu chấm hỏi lơ lửng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bảo Bối Bé Nhỏ (AllTake)
FanficAuthor: Campo_Fiorito Vô tình tìm thấy một cục mochi nên quyết định nuôi luôn. Con fic này được đẻ ra nhằm giúp giải stress nên sẽ không ngược, chỉ ngọt và hài hước. Tuy nhiên về sau không ai biết được. Đừng mang truyện đi khi chưa có sự xin phép...