Lục Hạo Nam bảo Trình Mẫn đi lên trước còn anh ra xe lấy ít đồ. Trực giác Trình Mẫn mách bảo đó là quà tặng mình, chắc lại là trang sức kim cương gì đấy.
Tóc bị dính mưa làm Trình Mẫn cảm thấy rất bẩn nên vừa về nhà liền vào phòng tắm gội đầu. Tắm nửa chừng, lúc đang thoa sữa tắm cô đột nhiên nhận ra anh không có chìa khóa nhà mình, sẽ không phải bị nhốt ngoài cửa chứ? Cô vểnh tai lên nghe xem có tiếng chuông cửa không lại không nghe thấy động tĩnh gì. Nhà cách âm khá tốt nên cô hơi lo lắng, vội xối nước rồi quấn khăn tắm chạy ra.
Quả nhiên điện thoại đang rung, trên màn hình là tên của anh.
Trình Mẫn không nghĩ nhiều, lập tức bước ra mở cửa.
Lục Hạo Nam nhìn thấy bộ dáng của cô thì có hơi không vui. Tóc thì ướt nhẹp, từng giọt nước tí tách rơi xuống chảy vào khe rãnh mê hồn. Trên người chỉ quấn cái khăn tắm dài đến ngang đùi, rõ ràng là mới tắm một nửa đã chạy ra, bên trong chắc chắn không mặc gì.
Ánh mắt trần trụi của anh làm Trình Mẫn không được tự nhiên, cái gì cũng làm rồi, có cần phải kinh ngạc như vậy không?
Lục Hạo Nam sợ Trình Mẫn cảm lạnh bèn nói: "Vào tắm tiếp đi."
Trình Mẫn cúi đầu nhìn bộ ngực như ẩn như hiện của mình rồi ra vẻ đắc ý: "Vẫn đẹp."
Cô nói xong liền chạy như bay vào phòng tắm, tiếp tục xoa dịu cơ thể bằng nước ấm.
Lục Hạo Nam định nói ý thức an toàn của cô quá kém, sao đang tắm dở lại ngây ngốc chạy ra mở cửa như vậy. Nhưng lời đến cửa miệng, anh nghĩ mình xem cô thành đồ ngốc không hiểu sự đời như vậy chắc chắn sẽ làm cô tức giận nên đành thôi.
Điện thoại đang nằm lăn lóc ở một góc sofa, hiển nhiên là bị cô tiện tay ném đi. Cô nàng này đã làm hỏng bao nhiêu cái điện thoại rồi mà vẫn không sửa được cái tật xấu này. Anh lắc đầu, đi qua nhặt điện thoại đặt lên bàn. Bỗng nhiên màn hình sáng lên, một tin nhắn được gửi đến từ số lạ.
Lục Hạo Nam cau mày nhìn cái tin nhắn kia.
Tin nhắn viết: [A Mẫn, anh ước chúng ta chưa từng chia tay nhau.]
Anh biết là không nên xen vào chuyện riêng của Trình Mẫn, nhưng vẫn không thể ngăn mình nhìn chằm chằm vào cái tin nhắn đó một hồi lâu rồi mới đặt điện thoại xuống.
Không khó để Lục Hạo Nam đoán được đối phương là ai và anh tò mò Trình Mẫn đã gặp phải chuyện gì.
Cô vẫn là một con rùa nhỏ chậm chạp.
Trong lúc chờ đợi, anh thất thần thả trôi dòng suy nghĩ.
Không phải anh thật sự bận bịu. Chỉ là anh cảm thấy tháng này mình không nên gặp cô. Trên chiến trường, nguy hiểm nhất không phải là đao gươm hay khói thuốc súng mà chính là sự im lặng. Theo đuổi cô cũng không khác gì một trận chiến, anh sợ mình ép quá sẽ làm cô ấy sợ rồi sinh ra tâm lý phản nghịch.
Nửa tháng vừa qua mẹ liên tục giục anh về nhà, anh không có đủ kiên nhẫn để tiếp đón những cuộc xem mắt dưới danh nghĩa là gặp bạn của mẹ, anh đã nói rồi nhưng mẹ cứ lôi kéo anh mãi. Hôm qua còn gọi điện cho anh trai tố cáo, anh bị làm phiền đến mệt nên đã hứa là hôm nay sẽ về, dù sao cũng rất lâu rồi anh chưa về nhà.
![](https://img.wattpad.com/cover/303254344-288-k220008.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[H văn] Hãy Đến Hôn Em
Ficção AdolescenteThể loại: Ngôn tình, Thực tế, H văn, Ngọt sủng, 3S, Lãng mạn, Hiện đại, HE. Tác giả: Poisson. Độ dài: 40 chương chính văn + 9 phiên ngoại. Couple: Nam chiếm hữu x Nữ cường. Nguồn: sưu tầm. Beta: chobchobchob. ----- 📖 Văn án 📖 Khi Trình Mẫn trông...