6. Nỗi đau

856 77 39
                                    

........Những ngày sau tại bệnh viện Konoha....

-Tobirama...ta có nấu súp cho em ăn nè.....Tobirama em xem bó hoa ta vừa mua nè, đẹp không?.....Tobirama em xem con mèo này, ta mới thấy nó sắp chết trên phố, dễ thương không !? Chúng ta nuôi nó nhé !? ....Tobirama....Tobirama....Tobirama....

-ĐỦ RỒI ! - Tobirama tức giận hét lên.

-Tobirama ~~~ - Madara nghe phu nhân nạt thì cụp tai, cong đuôi ngoan ngoãn ngồi xuống bên giường im thin thít.

Mà Tobirama nhìn thấy bộ dạng này thì chỉ biết thở dài. Cả tuần vừa qua, Madara ngày nào lúc nào cũng như con cún chạy quanh quẩn bên cậu, cậu đuổi hắn không đi, cậu mắng hắn tủi thân chịu đựng...Tobirama thật sự muốn cầu cao nhân chỉ cho phương pháp ném tên đầu nhím này ra khỏi phạm vi tầm mắt.

-Ngươi đừng suốt ngày cứ bám theo ta nữa, phiền chết đi được. Một tộc trưởng như ngươi không lẽ rảnh rỗi thế sao ?

-Tộc trưởng phu nhân ở đâu thì ta ở đấy, mọi chuyện đã có Izuna lo, ta chỉ muốn ở cạnh phu nhân...

Izuna lúc này - Hắt xì ! ....???

-Ngươi đừng có dồn hết lên cho Izuna...còn nữa...ngươi đừng có gọi ta với cái biệt hiệu đó Uchiha...ta là Senju...Senju Tobirama, không phải Uchiha...- Tobirama nghiêm giọng.

Nghe đến vế sau, nét mặt của Madara trở nên buồn bã và ảm đạm, mí mắt cùng đầu hơi hạ thấp xuống, tóc mái che gần hết khuôn mặt, hắn lí nhí - Nhưng rõ ràng em đã là một Uchiha...

-Hả ? Ngươi lầm bầm cái gì vậy ? - Tobirama là một Ninja cảm biến, tất nhiên giác quan nhạy hơn người bình thường, chỉ là cậu không chắc về thứ mình đã nghe được thôi.

Rất nhanh, Madara đã lấy lại được tinh thần, hắn ngước mặt lên nở nụ cười tươi nhưng gượng gạo - Không có gì, cũng sắp trưa rồi, ta đi nấu đồ ăn cho em. Hôm nay chúng ta ăn cháo cá nha.- "Không sao...tương lai còn dài, ta sẽ chờ em...chờ đến ngày em chấp nhận ta, giống như em đã từng làm..."

-Madara...- Tobirama muốn ngỏ ý từ chối nhưng....

-Em cứ nghỉ ngơi tiếp đi, lát nữa đám Kagami trở về sẽ đến thăm em...ta đi đây...- Ngắt lời Tobirama...Madara buông câu tạm biệt rồi nhanh chóng bỏ đi mất. Hắn lại sợ câu từ chối của cậu. Suốt một tuần vừa qua, dù hắn cố gắng thế nào thì cậu cũng không cho hắn một cơ hội, luôn luôn tìm cách từ chối hắn. " Chẳng phải trong thoại bản nói là chỉ cần mặt dày theo đuổi thì sẽ tạo nên cảm giác thân thuộc ỷ lại hay sao ? Sao diễn biến ngoài đời nó lại không đi theo kịch bản đã vạch ra vậy aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ???? "

( Madara : Con tác giả đâu, mày ra đây cho cụ...chẳng phải mày cho cụ sống lại thêm một kiếp à?, thế quái nào nhân duyên của cụ nó lại thế này ???
Au: Sao con biết được ạ ??? Chắc do kiếp trước cụ nghiệp quá nên nó vậy á :)))
Madara : SUSANO'OOOOOOOOOOOOOOO
Au: CỤ NHỊ CỨU CONNNNNNNNNN !!!!
Tobirama: lại phá làng...Tất cả là tại bọn Uchiha.
Madara : !!??
Au:Xin lỗi vì con cũng là một Uchiha ạ 🥲 ahihi...quay lại truyện nào )

- Càng lúc càng không hiểu được hắn đang nghĩ gì nữa- Tobirama càm ràm.

_____________________________

Madara x Tobirama  - We have lost each other forever ! ( Kiếp sau  )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ