12. Em là của ta Tobirama (2)

769 70 24
                                    

........Đêm đến....địa phận tộc Uchiha....tư dinh tộc trưởng.

Tobirama khoác lên mình bộ kimono màu đen có thêu gia huy Uchiha (đồ của cụ Mad đó quý dị) đứng trước cửa sổ trầm tư.

" Cho dù Madara đã nói rằng hắn không để ý nhưng trong tâm thì sao ? Nam nhân mấy ai có thể chịu được cảnh người của mình đã ngủ với người khác cơ chứ !? Hơn nữa còn là với tính cách kiêu ngạo như Madara....

Tobirama nhớ lại những lời hắn nói lúc sáng  "Em không cần nghĩ nhiều, ta không để ý gì đâu. Em cứ ngoan ngoãn ở đây nghỉ ngơi, sẵn tiện làm tộc trưởng phu nhân của ta luôn là được nhé "

-Tộc trưởng phu nhân Uchiha sao....? - Quay lại nhìn gia huy sau lưng mình, Tobirama cười nhạt - Sao lại có cảm giác quen thuộc vậy chứ ?

" Ông trời thật sự rất biết cách lấy đi hạnh phúc của ta đấy nhỉ ....!? Đầu tiên là lấy đi hai đệ đệ của ta, lấy đi cuộc đời của ta...lần này...là lấy luôn cả hạnh phúc của ta..." Cậu ngước lên nhìn mặt trăng đang phát sáng....Trăng đêm nay thật tròn...thật đẹp...." Trước đây ta chưa từng được nhìn ngắm ánh trăng nào đẹp như vậy, hay là vì tâm trạng của ta ? Tại sao phải chờ đến lúc ta vừa bắt đầu muốn mở trái tim mình ra thì lại có biến cố chứ ? Tại sao cứ phải là lúc ta gần như có được hạnh phúc lại lấy nó đi...tại sao cứ phải là ta ? "

Rũ xuống hàng mi run run trong cơn gió lạnh, Tobirama thì thầm...

-Ta đã...muốn thử đáp lại tình cảm của ngươi, Madara....nó...thực sự rất ấm áp.

- Vậy thì em cứ từ từ mà thử, ta không ngại chờ đợi em đâu, Tobirama - Bất ngờ lên tiếng, Madara sau khi dứt câu liền choàng thêm một chiếc áo bên ngoài lên người mèo nhỏ của hắn rồi ôm cậu vào lòng từ phía sau.

-Madara ? Ta nhớ ngươi làm gì biết Phi lôi thân thuật đâu nhỉ ? Sao ngươi cứ như âm hồn bất tán thế này ? - Không kháng cự lại như ngày trước, Tobirama bây giờ rất ngoan ngoãn phối hợp với cái ôm của Madara mà dựa sâu vào lòng hắn. 

Mà Madara được Tobirama bật đèn thì cũng thuận thế ôm người vào chặt hơn một chút.

-Nếu em thích, ta có thể học Phi lôi thần thuật, sau này ta có thể đến bên em mọi lúc rồi.

- Thôi khỏi, nếu ngươi mà biết Phi lôi thần thuật, chẳng phải sau này ngày nào ngươi cũng đến làm phiền ta sao !? Ta không quản nổi ngươi. - Tobirama đang rất chi là hưởng thụ cái ôm ấm áp kia mà nhắm mắt lại...giọng nói ngày càng dịu đi.

Madara nhìn biểu hiện này là biết mèo nhỏ sắp ngủ đến nơi rồi. Âm thầm truyền ít chakra vào, Tobirama cả nhận được sự dễ chịu chưa từng có trong cơ thể...chẳng mấy chốc, cậu đã ngủ ngon lành trong vòng tay của hắn.

Ôm mèo nhỏ của hắn vào trong, đóng cửa lại, đốt lò sưởi lên, đắp chăn cho cậu thật kín rồi bản thân cũng chui vào nốt, Madara lúc này mới bày ra vẻ mặt buồn bã 

-Tobirama...đổi lại là em ngày nào cũng gây phiền phức cho ta, ta cũng đều giải quyết phiền phức cho em. Ta xin lỗi vì đã để em chịu đau khi nhớ lại những kí ức kia. Nhưng sẽ không có lần sau đâu, ta đảm bảo với em. 

Madara x Tobirama  - We have lost each other forever ! ( Kiếp sau  )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ