Chương 107: Ta vẫn luôn chỉ muốn ngươi

58 15 2
                                    

Edit: Quân Ly

Dạ Mộc cười nói, 

"Đương nhiên là cho ngươi rồi! Hôm nay lúc đi dạo ta rất muốn tặng cho ngươi một món quà, nhưng mấy cái kia ta thấy không hợp, chỉ có bùa bình an này hợp nhất nên ta quỳ nửa canh giờ mới cầu được đó!"

Nàng nhét bùa vào túi thơm trên người Mặc Lâm Uyên, nhét xong còn duỗi tay vỗ vỗ, 

"Tuy rằng ta không tin cái này, nhưng hiện tại thế cục càng ngày càng phức tạp, thứ duy nhất ngươi cần...... có lẽ cũng chỉ có cái này."

Nàng quỳ một gối ở bên người Mặc Lâm Uyên, từng chữ nàng nhẹ giọng nói ra làm sát khí trên người Mặc Lâm Uyên cũng tiêu tán một chút, hắn cúi đầu nhìn thiếu nữ bên chân, bỗng nhiên than nhẹ.

"Thứ duy nhất ta cần.......không phải cái này!"

"Hửm?" 

Dạ Mộc ngẩng đầu, đột nhiên, tay nàng bị Mặc Lâm Uyên bắt lấy, sau đó trời đất quay cuồng. Giây tiếp theo, nàng nằm ngửa ở trên long án!

"Bang!" 

Đôi tay Mặc Lâm Uyên chống bên cạnh người người nàng, nhìn nàng đột nhiên trở nên hoảng sợ, sâu kín cười.

"Ta muốn, vẫn luôn chỉ là ngươi mà thôi."

Dạ Mộc kinh ngạc nhìn hắn, 

"Ngươi......"

"Suỵt." 

Ngón tay Mặc Lâm Uyên chặn môi nàng, lúc này long bào trên người hắn tuột xuống, lộ ra trung y bên trong cùng tóc của hắn tương phản lẫn nhau.

Dưới ánh nến lay động, hắn trông thật giống yêu tinh.

"Hôm nay biết được ngươi cùng Vô Thanh ra ngoài, ta cả ngày đều không cao hứng."

Ánh mắt hắn có chút lạnh, hiển nhiên là hướng về phía Vô Thanh đi.

"Nghe nói hắn kéo tay ngươi, các ngươi còn cùng nhau dạo hội chùa, đoán đố đèn, ta thật sự thật sự không vui!"

Dạ Mộc lại trì độn, lúc này mới biết Mặc Lâm Uyên ghen tị, nàng dở khóc dở cười, 

"Ngươi nghĩ cái gì vậy? Ta mới mười một tuổi mà!"

Ăn dấm của một đứa trẻ mười một tuổi, có quá đáng không chứ?

Mặc Lâm Uyên lại không cười, 

"Mười một tuổi, tuy rằng hơi sớm, nhưng cũng có thể lấy chồng rồi."

"Ngươi không phải nghiêm túc chứ?" 

Dạ Mộc có điểm túng quẫn, nàng muốn ngồi dậy, nhưng lại bị Mặc Lâm Uyên đè xuống, trên khuôn mặt quyến rũ tinh xảo của Mặc Lâm Uyên hiện lên một tia nguy hiểm. Giây tiếp theo, hắn cúi đầu, trực tiếp hôn môi Dạ Mộc!

Nàng nàng nàng...... Bị Mặc Lâm Uyên hôn?!

Dạ Mộc dùng sức đẩy Mặc Lâm Uyên một phen! 

"Ngươi làm gì?!"

Mặc Lâm Uyên bị nàng đẩy lui về phía sau, khóe miệng nhếch lên, có vài phần tà khí.

[EDIT] Cưỡng Chế Hoan Sủng: Bạo Quân Ôn Nhu Của TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ