Chương 84: Ta từng làm một người bị tổn thương

59 14 0
                                    

Edit: Quân Ly

Dạ Mộc không nhịn được cười,

"Biết ngươi làm chuyện tốt không thẹn với lương tâm! Hơn nữa, một năm nay ta cũng nghe nói sự tích của ngươi, cái gì bố thí, miễn phí xem bệnh linh tinh đủ thứ. Nhưng ta rất muốn biết......"

Nàng đè thấp thanh âm,

"Ngươi vẫn luôn làm chuyện tốt, từ nhỏ đến lớn chẳng lẽ ngươi không làm chuyện xấu gì sao?"

Nếu chuyện xấu gì cũng chưa làm chẳng phải chính là thánh nhân sao.

Mà nàng nhẹ nhàng nói lại thật mạnh nện trong lòng Vô Thanh, hai mắt hắn không tự chủ được trợn to nhìn Dạ Mộc.

Lúc trước, nếu có người hỏi như vậy, hắn cảm thấy chính mình nhất định có thể không chút do dự nói, hắn không có đã làm bất luận chuyện xấu gì, hắn chưa từng hại người, cũng chưa từng gạt người, từ khi hắn trở thành chủ trì chùa Thiên Thụ ngày ngày hành thiện đã thành thói quen, hơn nữa vui vẻ chịu đựng.

Nhưng hiện tại, hắn chưa làm qua chuyện xấu sao?

Trong hoảng hốt, Vô Thanh nhớ lại một năm trước, hắn ở chân núi nhìn thấy thi thể khắp nơi.

Lúc trước hắn làm Dạ Mộc tỉnh lại, hơn nữa nội lực pha tạp trong cơ thể nàng chính là bởi vì Văn Phong nói Mặc Lâm Uyên lập tức liền phải tới đón nàng.

Cho nên hắn làm như vậy, chỉ là vì muốn Dạ Mộc đại khai sát giới, giết Mặc Lâm Uyên.

Nhưng hắn không nghĩ tới sẽ có nhiều người đuổi giết Mặc Lâm Uyên như vậy, cũng không nghĩ tới nhiều người đuổi giết như vậy mà Mặc Lâm Uyên vẫn là tới tìm Dạ Mộc, càng không nghĩ tới chính là lúc ấy Dạ Mộc mới 6 tuổi, thế nhưng liền có đủ ý chí khống chế chính mình! Nàng giết đều là địch nhân của Mặc Lâm Uyên, hơn nữa vì không thương tổn Mặc Lâm Uyên, nàng cuối cùng lựa chọn đánh gãy kinh mạch.

Hắn vốn dĩ muốn cho Mặc Lâm Uyên bị Dạ Mộc giết chết, kết quả lại là hắn thả ra dã thú giết người cứu Mặc Lâm Uyên.

Lúc ấy, hắn xuống núi nhìn đến trên mặt đất đầy thi thể, lại khóc lại cười, cuối cùng hộc máu không ngừng.

Kết cục này tuyệt đối là ông trời muốn trừng phạt hắn hại người! Cho nên hắn mới có thể hại người không thành, cuối cùng hại mình!

"Này? Này này!"

Dạ Mộc vươn tay nhỏ quơ quơ trước mặt hắn,

"Vấn đề này rất khó trả lời sao, sắc mặt ngươi cũng quá khó coi!"

Vô Thanh lúc này mới mất tự nhiên quay đầu đi chỗ khác, hắn có chút không dám nhìn Dạ Mộc, bởi vì Dạ Mộc cũng là người bị hắn thương tổn duy nhất......

Dạ Mộc rót cho hắn một ly trà,

"Hôm nay ngươi cũng mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi cho tốt đi!"

Vô Thanh nhìn chén trà trong tay đột nhiên mở miệng.

"Kỳ thật, ta đã làm một chuyện xấu."

"Hả?"

Dạ Mộc mở to hai mắt nhìn, ngay sau đó liền cười,

"Không nghĩ tới đó! Ngươi làm cái gì?"

[EDIT] Cưỡng Chế Hoan Sủng: Bạo Quân Ôn Nhu Của TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ