Edit: Quân Ly
"Làm, hay chưa làm, vấn đề này khó trả lời như vậy sao?"
Mặc Lâm Uyên nhẹ giọng hỏi, nghiêng thân nhìn người, trên mặt thanh tuấn mang theo ý cười nhợt nhạt, dáng người khoanh tay đứng ở cạnh bụi hoa như gần như xa.
Văn Tắc ngơ ngác nhìn hắn, nửa ngày mới há miệng thở dốc, lại một chữ cũng không nói được.
Trong lòng hắn căng thẳng, những chuyện cũ đó trôi qua rất nhiều năm rồi lại một lần nữa mở ra, không nghĩ tới lại là mở ra thế này.
Mặc Lâm Uyên thấy biểu hiện của hắn đột nhiên liền biết đáp án, hắn hơi hơi nhướng mày,
"Cho nên, ngươi thật sự không làm việc gì không nên chứ?"
Văn Tắc rùng mình, vội vàng quỳ xuống, nhưng trong lòng hắn cũng không sợ hãi, bởi vì tiên Hoàng Hậu đã chết nhiều năm, cho dù hiện tại muốn truy cứu cũng không đến truy đến hắn được. Rốt cuộc đến người lên án cũng không có.
Mặc Lâm Uyên thở dài,
"Nếu ngươi phải quỳ, liền quỳ rồi nói rõ ràng với Trẫm."
Hắn dừng một chút, nông cạn bổ một câu,
"Không nói ích lợi quan trường, Trẫm hiện tại hỏi ngươi chỉ là muốn biết càng nhiều chuyện năm đó về mẫu hậu Trẫm."
Cũng không biết Mặc Lâm Uyên nói câu nào xúc động đến Văn Tắc, hắn cảm thấy bốn bề vắng lặng, thế nhưng có loại xúc động muốn kể rõ toàn bộ.
Hơn nữa, năm đó ẩn ẩn lưu lại nghi vấn. Hôm nay, hắn cũng muốn xác nhận.
"Bệ hạ muốn biết, đến tột cùng là quá khứ của tiên Hoàng Hậu, hay là muốn biết chuyện khác?"
"Vậy phải xem ngươi nói như thế nào."
Văn Tắc nhìn chằm chằm Mặc Lâm Uyên lại phát hiện chính mình thật sự không thể nhìn ra cảm xúc gì trên mặt hắn, hắn cúi đầu, trầm mặc một lát mới nói.
"Bệ hạ, thần có tội. Nhưng lúc ấy, thần cùng tiên Hoàng Hậu thật sự là bất đắc dĩ...... Mới xảy ra chuyện vượt cử chỉ, chuyện này trừ bỏ tiên Hoàng Hậu, không có bất luận kẻ nào biết."
Hắn thừa nhận chính mình cùng tiên Hoàng Hậu có việc riêng gì đó, Mặc Lâm Uyên không tin mẫu hậu là người hồng hạnh xuất tường, cho nên hắn nhìn Văn Tắc với ánh mắt bất thiện hỏi.
"Ồ, ngươi nói một chút tình huống bất đắc dĩ thế nào?"
Văn Tắc đứng một bên đình hóng gió, Mặc Lâm Uyên hừ một tiếng liền đi vào trong đình, một lát sau, hai người ngồi đối diện cách nhau một cái bàn đá.
"Ngươi nói đi."
Đáy mắt Mặc Lâm Uyên thâm như giếng cổ nhìn chằm chằm hắn.
Trên mặt Văn Tắc là cảm xúc khó thấy được, tinh tế nhìn lại làm người thấy hắn như thương xót và nhớ lại.
"Thật ra trước khi tiên Hoàng Hậu gả cho Hoàng Đế thần đã sớm thích người. Người là quý nữ mỗi người ở đô thành muốn cưới nhất, lúc ấy, thần cũng không ngoại lệ."
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT] Cưỡng Chế Hoan Sủng: Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta
AcakTác giả: Phong Dữ Tự Nhiên Tình trạng bản gốc: Hoàn thành ( 247 chương ) Editor: Quân Ly ------‐---‐-----‐------‐-- Văn án: Xuyên đến trong sách, trở thành nữ phụ ngược đãi nam chủ, cuối cùng bị nam chủ ngược chết, còn phải lấy được Ấp Giới Đồ mới...