Chương 12

421 44 6
                                    

Một tháng rưỡi nghĩ thì dài nhưng bất quá lại rất ngắn, khoảng thời gian này Ngụy Vô Tiện gần như đã nắm được sức mạnh của Di Lăng Lão Tổ năm đó. Nhưng có một điều kì lạ đó chính là mỗi khi hắn đưa ma khí nhập thân thì giữa mi tâm của hắn lại nóng lên một cách bất thường. Có hôm hắn thấy kì lạ hỏi Hắc Vũ thì tên đó chỉ bảo trên trán hắn không có gì hết sau đó Ngụy Vô Tiện liền không quản nữa.

Ngụy Vô Tiện tựa lên tường, trên tay xoay một thanh sáo đen tuyền với tơ rua màu đỏ quen thuộc từng làm mưa làm gió một thời - Trần Tình. Tuy hắn đã khôi phục lại được gần như tất cả thực lực của thời kỳ đỉnh phong nhưng bất quá bây giờ vẫn còn quá sớm để hắn trở về. Dù sao thì kỳ nghỉ của hắn vẫn chưa hết, hắn vẫn còn có thể bay nhảy ở ngoài thêm một tháng hơn nữa.

Trong lúc đang suy nghĩ nên thả rông bản thân ở nơi nào trong hơn một tháng tới thì bất chợt hắn lại nhớ đến có một số món nợ đã để quá lâu, hắn cần phải đi đòi rồi.

Hắn cười thầm một tiếng, đáy mắt ánh lên ngân quang lạnh lẽo và tàn nhẫn. Khoảng khắc đó đi vào mắt của hai thiếu niên đứng một góc trong động kia lại quen thuộc đến cực điểm tựa như tiểu hài tử khí phách cuồng ngạo năm đó đang đứng trước mặt bọn họ vậy.

Ngụy Vô Tiện chống tay đứng dậy, vươn tay cầm lấy bội kiếm đi ra ngoài. Hai người Hắc Vũ thấy vậy liền đi theo, Ngụy Vô Tiện không nhìn bọn họ khẽ nói.

"Đi thôi, chúng ta đến Huyết Ma Tông."

Nói xong không đợi hai người kia trả lời hắn đã ngự kiếm phóng đi, Hắc Vũ đối mắt với Thanh Dạ chỉ biết cười khổ, dù trước kia hay bây giờ tính nết của Ngụy Vô Tiện cũng chẳng đổi. Thanh Dạ thì không nói lời nào ngự kiếm đuổi theo Ngụy Vô Tiện bỏ lại huynh đệ là hắn ở lại, Hắc Vũ nhìn hai con người kia khẽ thở dài, ở một phương diện nào đó thì quả thật Thanh Dạ rất giống Ngụy Vô Tiện. Hắc Vũ cũng không rảnh mà đứng ngắm cảnh, leo lên thân kiếm đuổi theo.

Vì Di Lăng rất gần Huyết Ma Tông nên bọn họ ngự kiếm chưa tới nửa khắc thì đã đến nơi.

Qua năm năm Huyết Ma Tông đã thay đổi rất nhiều, địa bàn ngày càng mở rộng, biệt viện xây thêm không dưới mười căn, sân luyện tập có thêm ba, bốn cái. Đặc biệt trong lúc hắn còn đang còn bận tối mắt tối mũi chạy qua chạy lại thì Huyết Ma Tông đã tách thêm hai nhánh mới đặt ở Lan Lăng và Cô Tô từ khi nào mà đến một tông chủ như hắn cũng chẳng hay. Có nhiều lúc hắn tự hỏi đều là một đám lang thang đầu đường cuối trấn nương tựa vào nhau như bọn họ thì lấy đâu ra tiền và nhân lực để mà xây lắm thế không biết.

Nói đến thực lực, sau khi hắn chỉnh lại sơ bộ các chỉ tiêu huấn luyện phù hợp theo từng cá nhân cùng với nỗ lực không ngừng nghỉ thì thực lực bọn họ đã tăng nhanh theo từng ngày, một số người có thiên phú cao như Hứa Kỳ thì đã có thể đánh một trận với Giang Trừng tuy là sẽ bị yếu thế hơn một chút nhưng cũng không phải là không có cơ hội thắng. Bên luyện đan thì hắn chưa ghé qua, hắn cũng chẳng tinh thông loại này nên không biết khi tới đó nên cho nhận xét thế nào bất quá nghe đâu cũng có tiến bộ không tệ.

Duy chỉ có một điều duy nhất không thay đổi đó chính là số lượng thành viên, tất cả mọi người ở đây đều có phương châm "chất lượng thay cho số lượng" nên trong năm năm qua chẳng chiêu mộ thêm ai. Cũng một phần là bởi vì chẳng ai có thiên phú khiến bọn họ hài lòng cả bởi vậy nên đến bây giờ Huyết Ma Tông chẳng có nổi một bóng người mới.

[All x Tiện] Tâm Ta Duyệt Người Vạn Kiếp Bất Đổi.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ