Chapter 2

520 42 7
                                    

- Chuyến Đi -

"Tụi bây lại tính bày trò gì đấy?"

Nguyên Nhân Mã nhìn ba thằng con trai trước mặt hỏi, quen biết nhau lâu như vậy không lẽ cô lại nhìn không ra ba đứa này đang âm mưu làm trò quậy phá. Từ hồi cấp hai đến giờ cô còn lạ gì nữa!

"Tụi tao tính cầu cơ."

Hạ Song Ngư thản nhiên đáp.

"Hầy mê tín thế mà đám tụi bây cũng tin cho được sao?"

Song Tử cười cười giọng giễu cợt hỏi, tay khều khều Vũ Sư Tử.

"Uầy không tin mà có người sợ ma ha! Hồi hai tháng trước ai rủ rê tao đi xem bài tarot ta?"

Kiều Xử Nữ chọc mấy câu gì chứ cà khịa là đam mê của cô rồi.

"Mua để chơi thế thôi cũng không biết có linh nghiệm không nữa tao nghe đâu trong rừng linh lắm."

Hạ Song Ngư nói, tay chống cằm nhìn đám bạn. Song Tử bên cạnh nghe thế liền hỏi:

"Tính vào rừng hở?"

"Tao tính đi biển cơ mà mấy đứa kia bảo lên rừng ấy! Mà chỗ đó gần quê con Giải tiện thể gặp nó với Ngưu luôn!"

"Nó sao rồi? Nghe đâu là nó chuyển về thôn Khánh Hà sống luôn à?"

"Ừ tao nghe Cự Giải kể là nó chuyển từ Hà Nội về đấy cũng hơn tháng rồi."

"Thấy nó mà tội từ hồi mẹ mất đến giờ nó có gặp tụi mình đâu, không biết nó sống ở đó có quen không?"

Ma Kết nghe Song Ngư nói thì cũng có chút để tâm dù gì cũng là bạn bè từ hồi còn tiểu học giờ thiếu đi một đứa thì có đúng là có chút không quen.

"Bữa tao có nhắn tin với nó hỏi là đi chơi cùng tụi mình được không, nó bảo đang ở quê lận được thì tụi mình xuống nhà nó đi nó đi cùng."

Sau khi nghe Song Ngư trình bày lại câu chuyện thì cả đám cũng gật gù đã hiểu.

"Ê mấy bây xe đến rồi này."

Sư Tử nhìn thấy chiếc xe taxi chạy đến liền gọi với tụi bạn. Cả bọn nhanh chóng di chuyển lên xe đến sân bay chuẩn bị ra thủ đô Hà Nội.

________________

Hà Nội

Trong một căn nhà ở đầu ngõ đang khá ồn ào vì những lời to tiếng từ người ở trong.

"Mẹ bảo là không được."

Người phụ nữ tuổi tầm 40 đứng ở trước cửa phòng khách lớn giọng nhìn đứa con gái đang đeo balo đi về hướng cửa chính.

"Tại sao? Con chỉ là về nội chơi hai tuần thôi mà!"

Trần Thiên Yết nhìn mẹ mình cau mày khó chịu việc luôn bị cấm đoán cái này không được cái kia không được cô đã quen nhưng cái gì cũng có chừng mực thôi chứ. Giờ chỉ là xin mẹ về quê nội chơi cũng không cho thì đúng là quá đáng rồi!

"Mẹ bảo không là không con mau lên phòng ngay!"

"Mẹ con đi về thăm nội thôi chứ có đi đâu đâu mà mẹ không cho? Ông bà ngoại thì mất rồi giờ đến cả ông và nội mẹ cũng cấm con gặp sao?"

Lời Nguyền Trăm Năm ( 12 Chòm Sao )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ