2. Sanzu Haruchiyo

4.5K 298 50
                                    

Ran đang đưa Rindou về từ bệnh viện.

Mặc dù mồm thì bảo không quan tâm nhưng người anh cả như Ran đâu thể ngồi yên được. Tối qua anh cặm cụi viết đơn xin nghỉ học, sáng ra liền lôi thằng em trời đánh đi khám thai.

Ran định nếu thai còn nhỏ thì phá luôn, chứ Rindou mới 15 tuổi, học còn chưa xong mà đẻ cái gì ? Chưa kể cái cơ thể còi cọc như cái xác trơ của nó làm sao mà nuôi thai nổi ?

Haiz, có lẽ ông bà già ta nói đúng : trong cái rủi thì có cái sui.

- Thai nhi đã được 13 tuần tuổi, nếu phá sẽ gây ảnh hưởng rất nhiều đến tính mạng người mẹ hoặc sẽ để lại những biến chứng nguy hiểm về sau. Thật lòng mà nói thì tôi nghĩ không nên phá, vì bé là trẻ vị thành niên, còn quá nhỏ, phần trăm thành công sẽ không khả quan...

Cái bụng của thằng Rindou vậy mà đã hơn 3 tháng rồi. Đến cả bác sĩ còn phải khuyên thì Ran cũng chẳng dám làm liều, đành miễn cưỡng mà giữ lại đứa bé.

Rindou lén nhìn anh trai từ kính hậu, mặt Ran đang căng như dây đàn, như thể chỉ cần em lên tiếng là anh sẽ đứt ngay vậy. Rindou sợ nên nó im re, cả một chặng đường dài chẳng dám hó hé một câu.

Chạy đến con hẻm gần nhà, lúc này Ran mới lên tiếng :

- Tao sẽ tìm cách nói với mẹ, mày cũng nên nói với thằng Sanzu đi. Nó không nhận cũng không sao, nhà mình tự lo cho nhau được. Còn nếu nó nhận thì sắp xếp gả mày đi cho rồi, để ở nhà nhìn chướng mắt chết được.

Aish gì mà nhìn chướng mắt chứ ?! Cái ông này cứ mở miệng ra là nghe mắc ghét thôi !

Mà nhờ thế lòng Rindou cũng nhẹ nhõm hơn đôi chút. Anh Ran tuy ác mồm ác miệng thật, nhưng sao phủ nhận được tình thương anh dành cho em cơ chứ ? Biết em đang lo nên mới trêu em chứ gì.

.
.
.

[ Sáng hôm sau ]

- Mày lại thức khuya chơi mấy cái bắn súng đúng không hả !?

Đang bận bịu chuẩn bị mở quán đón khách, Kisaki vừa thấy thằng con út đi xuống thì giật cả mình. Cái quầng thâm đó chắc cũng phải cày game xuyên đêm mới thành ra như thế !

Rindou lười biếng chẳng buồn đáp, em đang mệt mỏi lắm, đi đứng cũng chẳng nổi nữa là. Hay là bây giờ xin nghỉ học một buổi nữa ta ?

- Sáng nay con ăn bánh canh, mẹ đừng bỏ tiêu nha _ Nghĩ lại thì ở nhà đối mặt với Kisaki còn đáng sợ hơn nhiều, nên thôi để Rindou gắng lết xác đi học vậy.

- Mày đó, mới 15 tuổi mà trông già hơn tao nữa, thức khuya miết đi ! _ Kisaki vừa đi vào quầy làm bánh canh, vừa mắng mỏ thằng con trai cứng đầu.

Rindou nghe nhiều cũng quen, chỉ ngồi ngáp ngắn ngáp dài. Mẹ cứ mắng em mãi ấy, em cũng có muốn bị mất ngủ như vậy đâu ?

Chẳng là lúc trời còn chưa kịp sáng Rindou đã chạy vào nhà vệ sinh ối xà xà, chẳng phải vì bội thực hay bệnh tình gì, thứ em nôn ra chỉ toàn đống dịch trắng trong.

Từ 2 giờ sáng rồi, Rindou cứ chạy ra chạy vô nhà vệ sinh gần cả chục lần. Làm giấc ngủ của em bị quấy, chợp mắt không được, mệt mỏi vô cùng.

Dưới Ánh Trăng TànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ