giáng sinh (1)

298 45 10
                                    

Giáng sinh năm nay đặc biệt lạnh.

Ngoài trời tuyết phủ trắng xoá, cái lạnh lẽo khiến cho người ta cảm thấy ngày lễ này bớt đi hân hoan.

Lomon đến đón Yi Hyun từ sớm, anh tạt sang Chrysalism lấy một ít nguyên liệu cần thiết rồi cùng em về nhà mình.

"Anh có tiếc không? Giáng sinh không mở cửa tiệm, tổn thất biết bao nhiêu." Yi Hyun cọ cọ mũi giày xuống đất, khuôn mặt trắng trẻo bầu bĩnh vùi trong chiếc khăn quàng cổ màu đỏ.

"Nếu hôm nay mở cửa tiệm thì anh còn tiếc hơn."Lomon đánh mắt nhìn em, hơi cong môi cười "Bởi vì anh sẽ không được đón Giáng sinh cùng Yi Hyun."

Nhà của Lomon thuộc dạng tứ hợp viện nhỏ. Yi Hyun đã đến đây lần thứ hai nhưng trừ bỏ lần đầu tiên em say rượu ra thì lần này em mới quan sát kĩ được căn nhà.

"Vào nhà đi! Lạnh đấy!"

Yi Hyun tò mò quan sát khắp nơi khiến Lomon không nhịn được phì cười. Ngày xưa lúc còn đi học, có lẽ Yi Hyun đã phải khó nhọc che giấu cái bản tính đáng yêu trời sinh này thì phải.

Trước sân nhà anh có một cây rẻ quạt lớn, vì đang là mùa đông nên trơ trụi toàn là thân với cành. Yi Hyun cởi bỏ giày, em bước vào trong nhà, nhìn mấy thứ bày trí Giáng sinh mà Lomon đã chuẩn bị từ trước.

"Anh sẽ làm bánh, em cứ nghỉ ngơi đi." Lomon mặc tạp dề vào, Yi Hyun vẫn đang ngồi dưới thảm nghịch mấy thứ đồ linh tinh.

"Em cũng muốn làm."

"Em biết làm không?"

"Không... Nhưng em muốn phụ giúp anh."

Lomon không biết nói sao. Yi Hyun không biết làm bánh, nếu cho em vào bếp thì chắc chắn một điều rằng căn bếp này sẽ không còn an ổn nữa. Nhưng nhìn đôi mắt cún kia của em xem, Lomon thở dài, anh không từ chối được.

"Em mặc tạp dề vào đi, đập trứng vào bát giúp ảnh nhé."

Yi Hyun ngoan ngoãn vâng lời như một con mèo nhỏ, em đập trứng vào trong bát, lại nhìn thấy Lomon đang ray bột, thật sự muốn giúp anh.

"Anh học làm bánh từ khi nào thế?" Em buột miệng hỏi.

"Anh không học, tự tìm hiểu rồi làm theo thôi, thế nên cũng chưa làm cho ai ăn bao giờ."

"Vậy em được vinh dự là người đầu tiên được thưởng thức á?"

"Ừm, là người đầu tiên..."

Em vốn định ở lại giúp Lomon nhiều hơn nhưng anh lại nhất quyết không muốn em động tay động chân nhiều cho nên đuổi em ra phòng khách ngồi. Nhìn bóng lưng cao lớn của anh loay hoay trong bếp, Yi Hyun thực sự thấy không nỡ.

Em dở tệ chuyện bếp núc, đến cả tự chăm sóc bản thân có khi còn lóng nga lóng ngóng, Lomon ngược lại cực kì chu đáo, chuyện lớn nhỏ đều làm được. Điều này ít nhiều thực sự khiến Yi Hyun hổ thẹn.

"Lomon, anh không sống cùng bố mẹ sao?" Yi Hyun buột miệng hỏi khi nhìn thấy bức ảnh hiếm hoi về gia đình anh được treo ở một góc phòng khách.

"Mẹ anh người Uzbekistan, bố anh cũng ở bên đấy, anh ở Hàn Quốc, cả nhà thi thoảng mới gặp nhau."

"Vậy căn nhà này?"

park solomon & cho yi hyun | taste of love Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ