Chương 1: Khởi đầu mọi chuyện

118 12 2
                                    

Tác giả: Mạc Hiểu Hiền

Editor: Lilac♡ | Beta: lnc

Thứ hai và thứ nhất.

3 giờ sáng, An Miên hà hơi vào tay mình, đứng dậy, bước chân hơi loạng choạng đi tới trước quầy thu ngân của tiệm net.

Trên người cậu là áo sơ mi và chiếc quần dài đã giặt đến bạc màu, đầu tóc cũng chẳng được chải chuốt chỉn chu nhưng bù lại dưới mái tóc rối bời ấy lại là một gương mặt thanh tú.

Điều này khiến chị thu ngân mỉm cười thân thiện hơn nhiều, "Sao hôm nay lại sớm sủa thế?"

An Miên ngẩng đầu nhìn đồng hồ, vẻ mặt có chút mỏi mệt, "Sớm hơn ngày thường một chút thôi ạ, dù sao thì mai em còn phải đi thi nữa."

"Vất vả quá." Chị gái thu ngân cảm thán một câu, thuần thục hoàn thành thủ tục trả máy, trả lại tiền cọc cho cậu.

An Miên duỗi tay ra, lúc thấy rõ số tiền cô đưa qua thì sửng sốt một hồi rồi nhanh chóng rụt tay lại, bất đắc dĩ nói, "Chị không cần giúp em ứng tiền lên mạng nữa đâu ạ."

Chị thu ngân cười cười, cũng không đôi co, nhanh chóng đưa lại cho cậu số tiền chuẩn xác, "Nhớ lại lần đầu em tới, hai năm trước ấy, khi đó thu của em 7 đồng mà em còn tiếc đến đỏ cả mắt haha."

Một đoạn lịch sử đen tối này khiến An Miên có chút đứng ngồi không yên, cơ mà nghĩ đến bản thân hiện tại không còn nghèo đến mức ấy nữa thì không khỏi cảm thấy có chút nhẹ nhõm hơn, bất giác lộ ra một nụ cười mỉm, "Sau này sẽ không như vậy nữa."

Cậu bỏ chút tiền lẻ kia vào túi, nghĩ một lát rồi nói, "Sau này em không quay lại nữa đâu."

Chị thu ngân không cười nữa, ngạc nhiên nhìn cậu.

"Em sắp gom đủ tiền mua một cái máy tính để ở nhà rồi." An Miên thực sự rất rất vui.

"Vậy thì tốt quá, chúc mừng em nhé." Giọng chị thu ngân có pha chút tiếc nuối.

An Miên không phát hiện ra điều này, vẫn ngượng ngùng cười rồi xoay người rời khỏi tiệm net.

Tiếng chị thu ngân gọi với theo từ phía sau truyền tới, "Đi đường cẩn thận đấy nhé!"

An Miên gật đầu, đưa tay xốc màn cửa trong suốt lên, bước ra cầu thang bên ngoài. Gió lạnh đêm xuân nghịch ngợm luồn vào người cậu, khiến cậu không khỏi rùng mình.

Nhưng cái lạnh này cũng chẳng thể khiến đầu óc cậu tỉnh táo hơn là bao, An Miên ngáp liên tục mấy cái liền, thức đêm nhiều khiến đầu óc cậu như đặc quánh lại.

An Miên vội rảo bước trên đường, bên đường có mấy cái đèn nhỏ mờ tối. Cậu lấy đèn pin mang theo bên người ra nhưng bật mấy lần đèn cũng không sáng, An Miên lắc đầu, đành phải đi tiếp dưới cái ánh sáng tù mù này.

Cậu nghĩ đến kì thi ngày mai, trong lòng có chút thấp thỏm bất an.

Tuy rằng một giấc ngủ tầm khoảng ba tiếng cũng đủ để cậu phát huy không tồi nhưng nếu được thì cậu càng muốn tập trung tinh thần cho việc học nhiều hơn.

Học Thần 2 CentimetNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ