Chương 15: Dung Tỉnh yêu sạch sẽ.

35 5 0
                                    

Tác giả: Mạc Hiểu Hiền

Editor: Lilac♡

Cậu có tắm không? Cậu có thay đồ không?

Có làm thế nào Dung Tỉnh cũng không nghĩ tới An Miên vậy mà lại để tâm đến cuộc trò chuyện giữa anh với cha anh đến vậy, còn hỏi anh với giọng thấp thỏm lo âu đến thế.

Điều này hoàn toàn không phù hợp với thiết lập hình tượng thường ngày của vị thần tối cao nhưng lại vô cùng hợp với nhóc con dính người trước mắt này một cách kì lạ.

An Miên đợi mãi không đợi được câu trả lời của Dung Tỉnh, trong lòng càng lúc càng thấp thỏm. Lần nữa ngẩng đầu lên, cậu lại thấy Dung Tỉnh cười còn vui hơn lúc nãy.

"Sao cậu lại còn cười nữa?" Bé An Miên tức giận hỏi.

Dung Tỉnh cười cười, dùng đầu ngón tay chọt chọt cậu, khiến anh lộn mèo trên đất một vòng.

An Miên nổi giận, An Miên thực sự rất tức giận. An Miên giận đến mức đá một cái thật mạnh vào ngón tay Dung Tỉnh nhưng sức quá nhẹ, thậm chí còn chẳng bằng gãi ngứa.

May là Dung Tỉnh cũng không nhàm chán đến mức đó, chọt đã tay rồi thì buông ra.

An Miên bò dậy khỏi đất, đang định nghiêm túc tố tội thì thấy Dung Tỉnh mỉm cười thở dài, cuối cùng cũng trả lời câu hỏi trước đó.

"Không phải tôi đã nói ngay từ đầu rồi sao? Tôi cứu cậu là bởi tôi không muốn sau này vĩnh viễn không có cơ hội vượt qua cậu." Lúc Dung Tỉnh nói lời này, vẻ mặt không khỏi có phần bất đắc dĩ, "Cơ mà nguyên nhân này không thể thuyết phục được người đàn ông kia. Để thuyết phục ông ta, tôi chỉ đành thuận theo suy nghĩ của ông ta thôi."

Nói cách khác thì họ thực sự chỉ được coi là "địch thủ" mà thôi.

An Miên ngẩng đầu nhìn anh, cảm thấy cảm xúc sâu trong nội tâm mình có phần vi diệu. Rõ ràng mới đầu cậu cũng cảm thấy buồn vì hai chữ "địch thủ" này nhưng so với "đầu tư" thì lý do "địch thủ" này thực sự khiến cậu vui vẻ hơn nhiều.

Cậu quay người lại, hơi xoắn mép quần áo mình, không nhịn được hỏi: "Ba cậu, rốt cuộc là sao vậy? Dì Chu kia đến tột cùng là..."

Khóe môi Dung Tỉnh giật giật.

Câu hỏi này quá đường đột, ai để ý đến vẻ mặt người khác chút thôi cũng sẽ không hỏi câu này, đây về cơ bản là buộc người ta phải công khai chuyện gia đình. Nhưng kỹ năng nhìn mặt đoán ý này hiển nhiên là không tồn tại trên người An Miên.

Điều đáng nói hơn là Dung Tỉnh lại không vì chuyện này mà không vui.

An Miên hỏi chuyện riêng của anh một cách thẳng thừng luôn, điều này thực sự khiến anh có phần vui vẻ. Dung Tỉnh cảm thấy tâm tình lúc này đơn giản là không giải thích nổi.

"Dì Chu..." Dung Tỉnh ngồi trên bậc thềm, yên lặt nhìn bầu trời tối đen trên đầu, "Chẳng lẽ cậu không biết bà ấy sao? Cái tên Chu Úy Lan này, hẳn là cậu đã từng nghe qua chứ?"

Chu Úy Lan? An Miên nghĩ một lát, nhất thời cả người run lên.

Quả thực là cậu đã từng nghe qua cái tên này. Khoảng ba mươi năm trước, Chu Úy Lan là một ca sĩ nổi tiếng. Tính đến thời điểm hiện tại, đã hơn chục năm bà không xuất hiện trên TV nên nhiều bạn trẻ không nhận ra nhưng một số ca khúc của bà thỉnh thoảng vẫn được lưu truyền.

Học Thần 2 CentimetNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ