Chương 39 Thương thay sinh ra đế vương nhà

22 2 0
                                    

Thiên Hinh: "Ừ...Nàng nhớ hết cũng biết hết bọn họ ra sao. Lý Huy Chi người này như tên thanh tân văn nhã là con gái út của chú họ Cẩn Định Vương Lý Long Đán."

Vua Lý Huệ Tông sinh Lý Khanh Mi là con gái của Vũ phi, Lý Như Hoa và Lý Như Ngọc các nàng kia là đôi song sinh do Thục phi sinh ra, cũng là chị em cùng cha khác mẹ của Lý Chiêu Hoàng và Lý Oanh.

Vua cha sinh năm người các nàng là thân gái nên thiên hạ chê cười người không thể hạ sinh trưởng nam nối tiếp nghiệp lớn.

Trừ bỏ một tầng thân phận quan hệ này thì các nàng bình thường không mấy qua lại. Nhưng chị họ Huy Chi làm người dễ mến nên hai bên hay qua lại tình cảm nhiều hơn, ngày ấy nghe được tin còn khiến nàng áy náy một trận thật lâu.

Lý Oanh tiếp tục kể:

- "Đầu năm nay này, Ngoạn Thiềm công chúa Trần Thục Trinh là con do vị thiếp của Thái thượng hoàng Trần Thừa cũng bị đưa cho Nguyễn Nộn. Phi!... Nguyễn Nộn kia còn không phải một bó tuổi mắt thâm râu trắng rồi. Không sợ bị người trong thiên hạ chê cười?"

Ha ha, thật không biết nếu để Nguyễn Nộn kia nghe được những lời này thì có tức giận mà đi đời nhà ma luôn không. Tính ra năm nay lão cũng đã 69 tuổi là tuổi con cháu đầy đàn, nghĩ tới phải đầu gối tay ấp với một thiếu nữ 16 tuổi xuân bằng tuổi với cháu của ông ta thì biểu cảm sẽ ra sao. Cao minh, thật là cao minh.

Nước cờ của lão hồ ly kia thật hay, đi thật giỏi. Ban cho Nguyễn Nộn một cô công chúa, nếu không nhận ắt bị tội kháng chỉ coi thường triều đình, nếu thu nhận thì cũng quá mất mặt với người trong thiên hạ. Nàng đã gặp Nguyễn Nộn một lần, nay xem ra bộ mặt nhăn nheo khả ố kia sẽ đổi màu chắc hẳn đặc sắc lắm thay.

Nghĩ vậy nhưng mày đẹp vẫn nhăn lại quở trách Lý Oanh:

- "Nói bậy bạ có ngày bị quỷ cắt lưỡi."

Lý Oanh hùng hổ phồng má lên đáp lại:

-" Còn lâu mới sợ, chị cũng không phải nói bậy mà."

Lý Chiêu Hoàng rót thêm cho nàng kia một ly trà, môi đỏ khẽ thổi thổi miệng chén cho nguội bớt mới kề lên môi Lý Oanh. Lý Oanh vươn đầu lưỡi đỏ hồng nhấm nháp rồi mới bưng lên uống. Thấy vậy Lý Chiêu Hoàng lại gõ gõ đầu nhỏ:

- "Cái tính này của chị sẽ làm khổ tên Trần Liễu kia nhiều lắm đây."

Lý Oanh bất mãn:

- "Hắn nếu không thể chiều chuộng ta thì ta bỏ vào cung ăn nhờ em gái ta nha. Em gái ta là hoàng hậu cơ đấy - như nghĩ tới cái gì nàng kia lại hét toáng lên - không được!... em trai hắn là hoàng thượng, cha hắn còn là Thái thượng hoàng... thảm rồi, thảm rồi! "

Thật không biết nàng này ăn cái gì lớn lên. Trải qua mưa gió thay đổi triều đại nhưng dường như nàng ấy vẫn vô tâm vô phế như thế. Lý Chiêu Hoàng nghiêm mặt:

-" Đều qua rồi, sau này chị và em không còn là công chúa nhà Lý nên giữ bổn phận với nhà chồng. Cửa cung này sâu như biển, nếu không có việc gì thì đừng đến tìm em nghe không?"

Lý Oanh kinh hoàng rồi.

Về lãnh cung Phượng Hinh Cung đã là năm thứ 4 nàng nhớ lại ngày nàng sắp sinh thái tử Trần Trịnh ngày đó nàng không quên Tại điện Thiên An. Tiếng người nói, tiếng la, tiếng đồ vật phát ra huyên náo. Những bước chân vội vã của các cung nữ, họ thay phiên bưng chậu nước mới theo lệnh của bà đỡ.

_ "Cố lên! Sắp ra rồi, Hoàng hậu Người phải cố lên!"

Nằm trên giường, Chiêu Thánh đang dùng hết sức, người nàng đã đổ mồ hôi khắp nơi. Tay chân bám víu khắp nơi.

Lý Chiêu Hoàng Thiên Hinh Nữ ĐếNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ