Taehyung với trợ lý A vừa đến sân bay Hàn Quốc cũng đã 2 giờ sáng, mặc dù trời vẫn còn mưa nhưng không ngăn được Taehyung vội vàng chạy dưới mưa tìm taxi về Kim Gia nhanh nhất, để trợ lý A lấy xe mình về nhà cậu trước rồi mai gặp nhau sau bởi giờ anh không có tâm trạng xem lại đồ đạc của mình. Xe nhanh chóng đến Kim Gia.
Taehyung một thân ướt sũng dùng thẻ mở khóa cổng rồi chạy nhanh vào trong, anh mong chờ hình bóng bé nhỏ thân thuộc sẽ chạy ra đón anh hay đơn giản là nằm cuộn tròn trên giường trong phòng của anh thôi, như vậy cũng khiến anh nhẹ lòng rồi, chỉ đáng tiếc cả căn nhà ngoài quản gia cùng một số người làm đi đi lại lại trong phòng khách thì anh cũng đủ biết bé con của anh vẫn chưa trở về. Khóe mắt cay cay như sắp khóc đến nơi, Taehyung chưa bao giờ hoảng sợ như lúc này, đã hơn mười tiếng trôi qua rồi mà vẫn chưa nghe được giọng của Jungkook khiến anh như muốn nổi điên lên.
" Thiếu gia, sao cậu lại ướt như vậy? Mau lên phòng thay đồ đi ạ ".
" Khoan đã, tôi phải tìm Jungkook, em ấy chắc chắn đang rất hoảng sợ, còn Hamin nữa, em ấy chỉ là một cô gái nhỏ trong tay không tấc sắt thì làm sao bảo vệ được mình đây? ".
" Thiếu gia cậu bình tĩnh lại một chút, cậu chủ nhỏ với cô Hamin chắc chắn sẽ không làm sao đâu, người tốt sẽ được phù hộ, hai người họ chắc chắn bình an trở về mà...".
Ông Quản gia an ủi anh nhưng trong lòng sớm đã lo lắng như lửa đốt, ông cũng thương Jungkook như thương Taehyung vậy, bình thường nhìn Jungkook vui vẻ cùng cậu chủ thì ông cũng biết Jungkook chắc chắn là một người cực kỳ tốt, sẽ yêu thương thiếu gia của ông thật lòng, khi nghe tin Jungkook mất tích ông đã khóc, chỉ mong rằng cậu không sao, cho dù phải đổi cái mạng già này để Jungkook được an toàn thì ông cũng nguyện đổi, chỉ là bây giờ đến tiếng thở của Jungkook mọi người đều không thể nghe thì biết cậu có ổn hay không....
" Đi, đi kêu người đến công viên bảo người trong phòng camera xem thử từ 14 giờ ngày hôm qua có hai người đó ở khu vui chơi nào không, nhớ miêu tả trang phục hay dáng người cho rõ ràng để họ còn chú ý đến ".
" Thiếu gia tôi đã thay cậu đi làm rồi, nhưng họ nói từ lúc sáng sớm cho đến thời điểm đó có rất nhiều khách đi chơi nên không thể nào tìm ra hai người họ được ".
Quản gia nói với giọng bất lực, ông cũng đã thay Taehyung đi làm nhưng chuyện này thật sự là không khả quan, chỉ với vài miêu tả như vậy thì không thể nào tìm ra được.
" Vậy thì đi tìm quản lý của khu vui chơi hỏi xem có ai tên Jeon Jungkook với Joy Hamin hay không, xem thử giờ mà họ chơi là mấy giờ, có như vậy thì mới xác định được thời gian hai người mất tích được ".
" Vâng, tôi đi làm ngay, cậu ở nhà đợi tôi ".
" Nhanh một chút ".
Quản gia của lên xe đi đến công viên thì Taehyung nhanh chóng đi vào phòng mình, lục hết các tủ cũng như trên bàn đều không thấy thứ mà anh cần tìm.
" Sao lại không có được? Hay là mình tìm nhầm chỗ? ".
Loay hoay trong phòng cả buổi anh mới chợt nhớ có khi nó nằm ở phòng Jungkook nên đã chạy sang phòng cậu, đi đến bàn học của cậu kéo ngăn tủ ra thì nhìn thấy một cuốn sổ tay nhỏ được đặt trên một quyển vở học, anh nhanh tay mở ra vài trang xem thử cuối cùng cũng nhìn thấy số điện thoại của JeoBum. Lục trong túi quần lấy điện thoại ra định bấm số gọi thì xui thay điện thoại lại hết pin, Taehyung tức đến nỗi xém quăng cả điện thoại vào tường.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ngọt Ngào
FanfictionTaekook [FIC ĐANG CHỈNH SỬA, VUI LÒNG KHÔNG ĐỌC NẾU NHƯ KHÔNG MUỐN MẤT HỨNG] Thể loại: Ngọt ngào, bạo lực, Có H, 16+ (Teenfic) Một cậu bé 17 tuổi có tính tình hoà đồng năng động, đôi khi lại hung dữ bất ngờ khiến cho người khác phải tức điên lên vì...