Từ trường của cậu đến công ty khá xa nhưng anh vẫn muốn đưa cậu đến trường, một phần vì lúc trước cậu muốn được chồng của mình đưa đi học như bao người nên dù có bận đến mấy anh cũng sẽ đưa cậu đi, phần còn lại là anh muốn xem cái tên " tình địch " kia có còn ve vãn cục cưng của anh không mà không hề biết người ta là chồng sắp cưới của Hamin nên cứ xem người ta như cái gai trong mắt mình.
Đến công ty anh lập tức bắt tay vào làm ngay bởi vì hợp đồng nhập hàng sang nước ngoài khá nhiều lại còn có một số tài liệu chứng khoán anh vẫn chưa xem qua do hôm qua lo cùng Jungkook " lăn lộn " miệt mài đến quên thời gian cho đến khi kết thúc thì anh chỉ xét duyệt được vài bộ của tối hôm qua, cho dù bắt trợ lý A tăng ca thì công việc vẫn sẽ chất chồng như núi bởi vì không có con dấu mộc đỏ của anh thì mọi hồ sơ đều sẽ bị đình chỉ không thể chuyển hàng đi, một công ty có tiếng trong nước lại có nhiều đơn hàng được giao sang nước ngoài thì cũng không tránh khỏi việc nhiều công ty khác muốn cạnh tranh nên anh phải cẩn trọng hơn nhiều.
Taehyung cật lực làm việc đến quên thời gian ăn uống của mình, anh hết họp rồi đi sang kho sản xuất kiểm kê xong lại chạy sang khâu xuất khẩu kiểm tra từng đơn hàng không sót một thứ, vẻ mặt nghiêm nghị pha chút quyền lực khác với vẻ thường ngày anh ở cùng Jungkook khiến cho mọi người trong công ty không ai dám lơ là công việc, người nào người nấy vận hết công suất làm thật tỉ mỉ không muốn sai sót bởi vì họ biết nếu hàng có vấn đề thì không phải chỉ một người bị chịu trách nhiệm mà những người khác cũng bị vạ lây nên họ cực kỳ chú trọng việc này,
Taehyung cũng rất hài lòng về mọi người làm rất có tâm không có vấn đề gì nên lúc kiểm tra anh làm rất nhanh chóng, đơn hàng được giao cũng đi rất thuận lợi. Anh cũng từng có ý nghĩ rằng đợi sau này Jungkook đủ 18 tuổi tốt nghiệp ra trường anh sẽ mở một cửa hàng trang sức đá quý nhỏ rồi để cậu đứng tên làm chủ không cần phải ra ngoài kiếm từng đồng bạc lẻ, bảo bối anh cưng như trứng thì anh không muốn để cậu chịu cực chịu khổ, cho dù cậu có không muốn làm đi chăng nữa thì anh vẫn có thể một tay nuôi cậu, anh không biết chắc công ty anh gầy dựng sẽ phát triển được bao lâu nhưng cho dù có một ngày nó không thể hoạt động như bây giờ nữa thì anh cũng sẽ không thể Jungkook mỗi ngày đều phải ăn mì gói sống qua ngày, anh có thể chịu khổ nữ nhưng Jungkook thì không.
Đã hơn 11 giờ trưa nhưng có vẻ Taehyung vẫn chưa làm xong việc, ngồi dính chặt với chiếc ghế không muốn ra ngoài hít thở một chút không khí của sự tự do, mãi đến khi anh nhìn đồng hồ trên tay đã đến giờ trưa thì mới nhận ra mình đã làm liên tục mấy tiếng không nghỉ, ngồi thẳng lưng dựa vào ghế và theo thói quen anh lại lấy điện thoại ra xem ảnh nền của Jungkook, ngắm nhìn cậu trong điện thoại mà suy nghĩ không biết cậu đã học đến đâu rồi, có tốt hay không, có ai bắt nạt cậu không hay đơn giản hơn để là cậu đã nhớ mình cần ăn trưa chưa? Suy nghĩ đủ điều một lúc bỗng dưng anh giật mình ngồi dậy, chợt nhớ ra điều gì đó mà vẻ mặt khá lo lắng.
" Mình với Jungkook đã làm bao nhiêu lần rồi nhỉ? Lần nào mình cũng ra ở trong không có ra ngoài...".
Chợt nhớ đến lời của ba hôm trước nói với anh làm anh đã hoang mang nay lại bắt đầu có chút lo lắng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ngọt Ngào
FanfictionTaekook [FIC ĐANG CHỈNH SỬA, VUI LÒNG KHÔNG ĐỌC NẾU NHƯ KHÔNG MUỐN MẤT HỨNG] Thể loại: Ngọt ngào, bạo lực, Có H, 16+ (Teenfic) Một cậu bé 17 tuổi có tính tình hoà đồng năng động, đôi khi lại hung dữ bất ngờ khiến cho người khác phải tức điên lên vì...