Chương 64: Có thể ở bên nhau thêm nữa không?

668 55 3
                                    

Sáng đến gần mười giờ Mẫn Đình mới lọ mọ từ trong giấc mộng tỉnh dậy, đã rất lâu rồi cô mới ngủ một giấc dài như thế. Với tay lấy cái điện thoại để bên tủ xem thì thấy Lập Uy gọi cho cô hẳn năm mươi tư cuộc điện thoại, đúng là một người đàn ông rảnh rỗi. Cô lờ đi những cuộc gọi nhỡ để xem mail, lại thấy lô lốc tin nhắn và mail từ Lập Uy, chúng spam luôn cả những mail quan trọng của cô.

"Em đang làm gì?"

"Em."

"Nghe điện thoại."

Hắn vô vọng nhắn cho cô rất nhiều tin, nhiều mail, đến nỗi điện thoại cô cũng sắp hết pin. Cô nhắn lại một tin:

"Mới ngủ dậy, có chuyện gì mà anh gọi liên tục vậy?"

"Anh lo, thấy em không trả lời không biết em về nhà chưa."

Lập Uy rất nhanh nhắn tin phản hồi, không biết là hắn đợi cô từ tối, hay là sáng dậy thấy tin nhắn cô liền trả lời. Nhưng Mẫn Đình cảm thấy người đàn ông này rất đáng thương, cô phải tránh xa hắn ra thêm một chút để hắn có thể tìm được một cô gái yêu thương hắn, đền bù lại những ngày cực khổ hắn đợi cô.

"Về rồi, cám ơn anh." Mẫn Đình nhắn lại một tin rồi tắt máy, dù sao điện thoại cô cũng sắp hết pin rồi.

Điện thoại vừa tắt đã có một vòng tay ôm cô từ phía sau, nhẹ nhàng siết chặt cô trong lồng ngực ấm áp.

Tuy Trí Mẫn vẫn còn say ngủ không mở mắt dậy nổi nhưng cô muốn được ôm Mẫn Đình thêm một chút, vòng tay lơ đễnh ôm ấp người thương, giọng vẫn còn say ngủ hỏi:

"Em đang làm gì vậy?"

"Check mail thôi, mượn điện thoại chị chơi một chút được không? Điện thoại hết pin rồi."

Mẫn Đình vuốt ve bàn tay của Trí Mẫn ở trước bụng của mình, điện thoại cô vì bị khủng bố nên mới hết pin, cô nghĩ Trí Mẫn ít dùng như vậy ắt hẳn vẫn còn.

Đúng thật là vậy, Trí Mẫn với tay lấy điện thoại của mình đưa cho Mẫn Đình, chiếc điện thoại vẫn còn đầy pin như vừa mới sạc xong. Cô có thể đưa cho Mẫn Đình hết tất cả mọi thứ mà Mẫn Đình muốn, điện thoại, ví tiền, thậm chí muốn trái tim cô, cô cũng không ngần ngại đưa ra. Cô hệt như một nô lệ mà Mẫn Đình chính là một nữ hoàng, trong mối quan hệ không tương xứng, cô càng phải tôn sùng Mẫn Đình.

"Cái tay có thể nghiêm túc hơn không? Mới ngủ dậy!"

Mẫn Đình cố gắng kéo tay Trí Mẫn ra khỏi vùng nhạy cảm của mình, mới sáng sớm đã sờ sờ dâm đãng, thật là đảm đang không ai sánh bằng.

Trí Mẫn nhắm mắt giả vờ không thấy không nghe gì cả, hệt như một người mộng du vô tình cho tay chọt chọt vào người Mẫn Đình.

Mẫn Đình dùng dằng tránh ra nhưng Mẫn Đình nhích ra một ít, cô đi theo sau đuôi ngay, giả vờ là người mộng du hôn lên cổ, lên lưng em ấy cầu tình.

"Đừng có sờ... Em đói bụng muốn chết đây!"

Mẫn Đình không cho Trí Mẫn sờ người mình nữa, mới mở mắt dậy còn chưa sạch gỉ mắt mà đã cầu tình, đúng là Mẫn sói con dâm đãng.

[Winrina] Khoảng Cách Giữa Hai TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ