Tiêu Chiến lúc này cũng đã trở về nhà. Thay ra bộ quần áo trên người,mặc bộ đồ ngủ in hình cậu bé bọt biển,nằm sấp trên giường bấm điện thoại. Chơi chán rồi lại nghĩ đến biểu cảm lạ lùng ban nãy của Vương Nhất Bác. Không phải anh không nhìn ra,mà là cố tình lờ đi không thèm quan tâm.
"Thằng nhóc này thật kỳ lạ,không tập trung nghe giảng mà cứ nhìn chằm chằm mình. Lại còn nhìn với ánh mắt rực lửa như thế nữa."
Khoan đã!!! Ánh mắt rực lửa? Sao thằng bé lại nhìn anh với ánh mắt rực lửa được? Không ổn không ổn không ổn chút nào. Thằng bé không lẽ....có suy nghĩ đen tối với anh đấy chứ?
Muốn biết thì phải thăm dò thử thôi. Còn giờ thì anh mệt lắm rồi,nghỉ ngơi trước đã. Chuyện ngày mai thì để mai tính.Thằng bé thích anh cũng được,không thì cũng chẳng sao. Anh đối với thằng bé vẫn là thầy trò bình thường,không hề có ý nghĩ quá phận.
Sáng hôm sau,anh vẫn dậy sớm rồi đi làm như mọi ngày. Đến lớp hôm nay cũng chẳng có điều gì khác,ngoại trừ..........Anh được cô nhóc học sinh trong lớp tỏ tình. Còn là kiểu rất khoa trương nữa.
"Thầy Tiêu! Em thích thầy,làm bạn trai em nha." Cô bạn này là Đặng Cẩm Hy,là người hôm trước được Tiêu Chiến chỉ mặt bảo giới thiệu. Tay cô cầm một hộp chocolate đính kèm một bức thư tình. Cúi mặt thẹn thùng,cắn chặt môi,rõ là rất căng thẳng.
Trái ngược hoàn toàn với cô nhóc,Tiêu Chiến lại là một bộ mặt lãnh đạm bình tĩnh. Nhìn hộp chocolate,lại nhìn đến biểu cảm trên mặt cô nhóc. Anh thở dài một hơi rồi nói: "Haizzzz bạn nhỏ Tiểu Hy. Thầy hơn em 6 tuổi,mối quan hệ của chúng ta chỉ có thể là thầy trò,quà thì thầy sẽ nhận,nhưng làm bạn trai em thì...ừm...em có thể tìm thấy người tốt hơn trong tương lai mà. Giờ thì chú tâm học hành đi nha."
Anh nhận lấy hộp chocolate sau đó mỉm cười dịu dàng với cô nhóc. Bạn học Tiểu Hy cũng không phải dạng ngang bướng khó chiều,nghe anh nói vậy cũng chỉ cười một cái rồi quay về chỗ ngồi. Không khóc không cáu giận không làm loạn,quả là điển hình cho mẫu học sinh ngoan.
Vương Nhất Bác vừa rồi chứng kiến cảnh này sắc mặt đã tối đi vài phần,trên người toả ra một luồng khí lạnh thấu xương. Bàn tay nắm chặt,răng cũng nghiến chặt,nhìn sang bạn học Tiểu Hy với ánh mắt không có chút thiện ý nào.
'Tiểu Hy??? Lớn ngần này rồi còn để người khác gọi mình là Tiểu Hy? Tỏ tình? Làm bạn trai? Cô thấy bản thân xứng với anh ấy sao? Không được,mình phải mau chóng cướp anh ấy. Để anh ấy chạy lung tung,mình sẽ bị nẫng tay trên mất.' Cậu nghĩ nghĩ,hạ quyết tâm,chàng trai này phải là của mình.
Từ trên phía bục giảng nhìn xuống,mọi hành động,mọi sắc thái biểu cảm của Vương Nhất Bác đều được Tiêu Chiến thu vào tầm mắt. Thằng bé phản ứng như vậy....vẫn là thử thêm vài lần cho chắc đã.
Bàn tay nhanh nhẹn thu dọn đồ đạc trên bàn,đi thẳng một mạch ra khỏi cửa lớp.
Trên đường về nhà,Tiêu Chiến cứ luôn nghĩ làm cách nào để thăm dò Vương Nhất Bác đây. Mãi đến khi đứng trước cửa phòng cậu,anh vẫn chưa nghĩ ra cách. Thôi thì tuỳ cơ ứng biến vậy,chuyện đâu rồi sẽ có đó.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX] Tình cờ yêu anh
FanfictionTình yêu có đôi khi chỉ tình cờ mà đến. Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến cũng vậy! Ấn tượng đầu tiên có thể không tốt,nhưng định mệnh đã sắp đặt,căn bản không thể thay đổi. Niên hạ,HE,ít ngược,có H. Au: lluubjyx58 [8/6/2022-18/8/2022]