11.

139 17 0
                                    

.

Vì đồ đạc của Châu Kha Vũ không nhiều, nên phần lớn thời gian cậu đều dành để giúp Doãn Hạo Vũ sắp xếp đồ đạc.

Sau khi gấp đầy một vali quần áo, Doãn Hạo Vũ đứng trước giường trầm ngâm nhìn mấy con thú nhồi bông đang nằm xếp hàng.

"Không cần phải đem theo đâu. Khi nào tới thành phố anh đưa em đi mua cái khác, được không?" Châu Kha Vũ đứng phía sau xoa đầu em.

"Nhưng em muốn khủng long, hamburger và chó shiba, ở đó có không ạ?" Doãn Hạo Vũ ngoái đầu lại nhìn cậu.

"Đều có cả."

Giải quyết xong chuyện thú nhồi bông rồi, Doãn Hạo Vũ vui vẻ đi tới giá sách, đem theo cuốn Hoàng tử bé cất vào trong vali, cái bình thuỷ tinh chứa đầy vỏ sò cũng được em lấy xuống.

Châu Kha Vũ thấy Doãn Hạo Vũ cầm cái vỏ sò màu hồng được dán lại bằng keo, thái dương ngay lập tức tê rần lại.

"Hạo Vũ, muốn mang chỗ sách này đi không?" Châu Kha Vũ đánh trống lảng.

Lần này Doãn Hạo Vũ không bị cậu lừa nữa, cậu đặt miếng vỏ sò vào trong lòng bàn tay rồi đưa về phía Châu Kha Vũ.

"Anh làm vỡ vỏ sò của em."

"..."

"Em nhận ra anh à?" Châu Kha Vũ hỏi em.

"Doãn Hạo Vũ gật đầu. "Nhận ra ạ."

"Tại sao lúc đó không bắt đền anh?"

"Bởi vì anh đáng ghét. Không muốn chơi với anh."

Châu Kha Vũ nhướng mày. "Bây giờ còn thấy anh đáng ghét không?"

"Không ạ." Doãn Hạo Vũ lắc đầu. "Nhưng anh bắt nạt em."

"Anh bắt nạt gì em?"

Lần này Châu Kha Vũ oan thật.

"Anh bắt em ăn hết rau."

Khóe miệng Châu Kha Vũ cong lên, cậu búng nhẹ vào trán em một cái. "Anh nuông chiều em quá đúng không?"

Doãn Hạo Vũ bĩu môi không trả lời.

Vì hai người cùng nhau dọn dẹp, nên chẳng tốn mấy thời gian đã xong xuôi, đồ nào cần mang đi đã được cất hết vào trong vali, đồ nào không cần cũng đã được sắp xếp lại gọn gàng.

Ngoài đồ dùng cá nhân, ông nội còn chuẩn bị rất nhiều đặc sản địa phương và đồ ăn tự làm để bọn họ đem theo. Châu Kha Vũ tính sơ sơ cũng phải có đến hai thùng các-tông.

Buổi sáng trước khi rời đi Châu Kha Vũ ngỏ lời xin ông nội một gốc hồng, ông nội sảng khoái đồng ý rồi cầm theo dụng cụ làm vườn ra sau nhà đào cho cậu một cây.

Gốc hồng mà ông nội đào cho Châu Kha Vũ là một trong những cây mà ông thích nhất, có người từ nơi khác đến hỏi mua với giá rất cao nhưng ông vẫn lắc đầu không bán.

Châu Kha Vũ vốn chỉ định xin một gốc để chăm sóc thử, bởi vì cậu không có kinh nghiệm làm vườn. Nhưng bây giờ ông nội lại chẳng tiếc mà cho cậu cây hồng mình thích nhất là Châu Kha Vũ biết mình không thể qua loa được rồi.

kepat | tideNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ