Tới lúc gần chạng vạng thì cũng đến được Thần Vũ môn, Trân Ni thủy chung ngồi ở vị trí gần tấm mành nhất, mãi đến khi hoàng sam thị vệ chặn lại, xe ngựa mới chậm rãi dừng, Trân Ni nhấc tấm mành lên để cho bọn họ thấy mặt mình, sau đó cười mị, nói: "Làm sao vậy? Không biết bổn cung sao? Lúc ra ngoài cưỡi ngựa, bây giờ bổn cung ngồi xe các ngươi liền không quen biết bổn cung sao?"
"Thuộc hạ không dám! Nhị công chúa xin mời !!" hoàng sam thị vệ làm thế nào mà chống lại ngữ khí ngả ngớn kia được, vội vã lui về sau mấy bước, khom lưng đưa mắt nhìn xe ngựa tiến vào cung. Tay chân Địch Hoa đều bị trói thật chặt, miệng bị Thái Anh nhét tất vào nên không thể nói gì, Địch Hoa năng động nhưng hiện tại không thể động đậy liền mạnh mẽ trừng mắt Thái Anh, lúc xe đi ngang qua Thần Vũ môn hắn rất muốn phát ra âm thanh, lại bị Thái Anh một cước đá vào dưới bụng, mồ hôi lạnh ứa ra.
Trong hoàng cung xe ngựa không thể đi lại, nhưng mà hôm nay lại là ngoại lệ.
Trí Tú lệnh cho xa phu dừng xe ở thiên môn Càn Thanh cung, mới vừa định bảo Thái Anh cùng nàng xuống xe thì thấy người kia mặt đầy rối rắm ngồi bên cạnh Trân Ni, nói: "Cái kia. . . . Ngươi chỉ cần đem lời ta nói kể lại cho hoàng thượng nghe là được rồi, ngươi đem Địch Hoa đi đi. Ta rất mệt, vẫn là nên về Thượng Hoa cung trước đi, chờ ngươi về nói cho ta nghe cũng được."
"Ân?" Trí Tú nghi hoặc nheo mắt lại, con ngươi Thái Anh hiện vẻ mập mờ làm cho nàng cảm thấy Thái Anh giống như có chuyện gì đó gạt mình, hơn nữa chuyện này có quan hệ với phụ hoàng.
"Tỷ tỷ, nếu Thái Anh mệt mỏi, thì liền để nàng về cùng ta đi. Với lại Thái Anh chỉ là tiểu tiểu nô tài, ngươi xuất cung lâu như vậy nhất định sẽ có rất nhiều lời muốn nói với phụ hoàng." Trân Ni biết bên trong tâm Thái Anh sợ hãi, thể thϊế͙p͙ dùng tay phủ lên mu bàn tay Thái Anh, muốn làm cho nàng không còn lo lắng.
"Cũng được, nếu ngươi mệt, thì trước hết theo Trân Ni về đi." Trí Tú khẽ cau mày, sau đó lôi Địch Hoa xuống xe ngựa. Thấy Trí Tú đi rồi, Thái Anh mới đại đại thở phào nhẹ nhõm, cảm kϊƈɦ nhìn Trân Ni, nói: 'Cũng còn may là có ngươi, nếu như thật sự phải theo Trí Tú đi gặp hoàng thượng, không biết sẽ xảy ra chuyện gì đây, ta hiện tại gặp phải chứng kiến hoàng khủng cụ*."*[gặp hoàng đế là sợ hãi]
"Khanh khách. . . . Việc này sớm muộn gì tỷ tỷ cũng sẽ biết, ngươi a. . . . Tỷ tỷ cũng không thích bị người khác lừa gạt, nếu không thừa lúc còn sớm mà hành động, không khéo nàng sẽ nổi giận đây." Trân Ni tựa ở trong lòng Thái Anh, nói: "Bây giờ hồi cung, có phải là sẽ đi gặp những thân mật* kia của ngươi không? Ân?" ngón tay nàng ở trêи môi Thái Anh lướt nhẹ, làm cho Thái Anh ánh mắt mê ly mà gật đầu, nói: "Nào có nhiều thân mật như vậy, chỉ là đã hồi cung, cũng nên nói cho Châu Hiền biết ta đã trở về, nếu không nàng sẽ lo lắng."
*[thân mật ở đây là chỉ người yêu, nhân tình, nhưng lại thiên về quan hệ bất chính]"Như vậy, chúng ta liền trước tiên đi nhìn đến Châu Hiền thân mật của ngươi đi." Trân Ni cười nói.
"Ngươi. . . Ngươi muốn đi? ! Ách. . . ."
"Ta chỉ đưa ngươi tới đó mà thôi, nhân gia quên nói cho ngươi biết, Châu Hiền của ngươi đắc tội phụ hoàng nên bị đày vào lãnh cung rồi! Có điều như vậy cũng tốt, đến một nơi thanh tĩnh không nói, còn thuận tiện cho ngốc tử ngươi vụиɠ ŧяộʍ đây. . . . Khanh khách. . ." Trân Ni như không có gì xảy ra, nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Cover] [Allchaeng] Hồng bài thái giám
Viễn tưởngPhác Thái Anh: Thiên tài y học , bác sĩ tốt nghiệp Viện y học Trung Quốc , vì không cách nào tiếp nhận chuyện bạn gái mà mình yêu bất ngờ kết hôn với nam nhân khác , nên quyết định đi du lịch để giải sầu . Tình huống cẩu huyết , bị xuyên không trở v...