Chương 4

109 8 5
                                    

Hồng Trí Tú ban đầu còn ca thán chuyện không được giàu có như người ta, thì vài phút sau đã được ngồi trên chiếc xế xịn này, y có cảm tưởng như một bước lên quý tộc vậy. Nhưng trong lúc vui vẫn không quên lo lắng, hiện tại bây giờ con người không hề quen biết này đưa y đi đâu? Hơn nữa nhìn hắn hình như còn trẻ hơn cả mình.

Khi xe dừng lại, Hồng Trí Tú vẫn ngồi im vì không biết làm sao để mở cửa xe mà đi xuống. Cả đời y đi xe buýt cũng không được mấy lần, còn đi xe hơi thì chưa bao giờ, vì thế không biết cách mở cửa xe. Lý Thạc Mẫn bước ra trước, hai tên vệ sĩ cũng rất biết điều mà mở cửa xe cho Hồng Trí Tú, rồi y bị dẫn lên một quán cafe rất đẹp nhưng khá kín đáo. Lý Thạc Mẫn chìa thẻ hội viên ra, nói vài câu với cậu nhân viên gác cửa rồi đi vào. 

Hắn chọn một chỗ ngồi nằm riêng biệt trong căn phòng bày trí rất sang trọng, Hồng Trí Tú tham lam ngắm nghía khắp nơi vì chưa bao giờ được trông thấy mấy thứ như thế này. Lý Thạc Mẫn gọi loại thức uống như trước đây vẫn thường gọi, khi hắn đưa menu qua cho Hồng Trí Tú thì y lúng túng nhìn hết một lượt mấy chữ trong menu rồi nhíu mày, bởi vì trong đó ghi toàn tiếng Anh y chẳng hiểu gì.

"Sao vậy?" Lý Thạc Mẫn không hiểu tại sao Hồng Trí Tú lại bỏ menu xuống và lắc đầu.

Hồng Trí Tú nhìn menu, sau đó nhỏ giọng nói với LýThạcMẫn, y sợ cô phục vụ nghe thì thật là đúng ngượng.

"Tôi không hiểu mấy loại này là gì."

Lý Thạc Mẫn là dân kinh doanh, hắn chỉ cần nhìn cử chỉ cũng biết người khác muốn gì, nhưng với một người quá mức lạc hậu như Hồng Trí Tú thì hắn đoán không ra nổi. Thì ra người này là dân ít học nên không theo kịp đời sống hiện đại và không hiểu được ngoại ngữ thông dụng nhất trên toàn thế giới, cả những loại cafe nổi tiếng y cũng không biết. Hắn trả menu lại cho cô nhân viên phục vụ, sau đó nói: "Thêm một ly cafe Kopi Luwak* nữa".

Bởi vì Hồng Trí Tú nhận ra Lý Thạc Mẫn còn rất trẻ, cho nên y đổi cách xưng hô và hỏi vào vấn đề khi cô phục vụ rời đi.

"Cậu đưa tôi đến đây để làm gì?"

Lý Thạc Mẫn cầm ly trà trên bàn nhấp một ngụm, mùi hương của lá trà khiến hắn thư giãn thần kinh rất nhiều. "Tôi muốn bàn một giao dịch với anh." Lý Thạc Mẫn cũng trông thấy Hồng Trí Tú khá lớn tuổi, ít nhất cũng hơn mình 3, 4 tuổi nên đổi cách xưng hô cho hợp lý.

"Giao dịch?"  quá đỗi bất ngờ trước lời nói này của Lý Thạc Mẫn. "Tôi với cậu có làm ăn gì với nhau mà bàn bạc giao dịch chứ?"

"Có." Lý Thạc Mẫn vừa trả lời xong thì cô phục vụ mang vào hai ly cafe bốc khói thơm nghi ngút. Hắn đưa tay ý bảo Hồng Trí Tú uống cafe trước rồi mới nói tiếp. "Người yêu cũ của tôi thật sự rất giống anh, cho nên tôi muốn anh làm thế thân cho cô ấy."

Hồng Trí Tú đang còn mải mê đắm chìm ngửi mùi hương của ly cafe vừa được mang ra, y ngây ngốc hỏi: "Thế thân là gì?"

[Longfic] [Chuyển ver] [Trọng Sinh - Thế Thân] [MỞ RA KẾT THÚC] [SEOKSOO] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ