Hòn đảo xinh đẹp chào đón bọn họ bằng cái nắng gay gắt, bầu trời trong xanh xen lẫn vài đám mây trắng. Đã nhắc đến biển thì làm sao tránh được việc tắm biển. Jeon Jungkook, Park Jimin và Nam Chang Wook hí hửng bôi kem chống nắng cho nhau. Bên này Kim Taehyung và Min Yoongi tựa người vào cây dừa, tay khoanh lại trước ngực, mắt nhìn về phía ba người họ chằm chằm.
Chuẩn bị hoàn tất mọi thứ, cả năm vội chạy xuống biển. Min Yoongi tỏ ra không hài lòng khi nhìn thấy biển, gã không mấy thích nước lắm đâu, nhưng vì Jimin thích nên gã mới bước xuống tắm cùng đấy.
"Aigo, ghét nước quá đi mất."
"Anh nói gì đó?"
"Anh có nói gì đâu Jiminie."
"Bộ anh là mèo hay sao mà ghét nước, tưởng tôi không nhìn ra hả."
"Thú thật với em thì anh chẳng thích biển chút nào, vì em thích biển nên anh mới miễn cưỡng thích nó đấy."
"Vậy sao?"
Không đợi gã kịp trả lời, y vung chân đạp một cái khiến gã ngã nhào xuống biển, hai tay vùng vẫy khi dòng nước mát lạnh tràn vào người, miệng uống một ngụm nước biển mặt chát, vừa quay mặt ra đã dính phải cơn sóng ngoài xa vỗ vào. Nghĩ gã sẽ chịu thua sao, nhanh chóng tóm lấy tay Jimin kéo mạnh, y ho sặc sụa vì uống phải nước biển. Cả hai cứ vậy vật nhau ra biển như hai đứa trẻ con.
Kim Taehyung cả buổi đi cạnh cậu không rời nửa bước, chỉ cần Jungkook hơi ngã ra sau một chút là bàn tay phía sau vươn ra đỡ ngay, một phần nữa là vì hắn có thân hình cao lớn, đi phía sau có thể che bớt nắng giúp cậu. Jungkook như một đứa trẻ, hễ gặp thứ gì lạ đều quay lại hỏi chồng mình, người kia vậy mà câu nào cũng trả lời được.
Nam Chang Wook nhìn bọn họ rồi nhìn lại mình, bên cạnh nó chẳng có ai cả, nó vốn dĩ cũng có bạn trai nhưng người đó giờ lại đang vui chơi ở đâu rồi không biết. Tưởng đâu không thấy nó ở căn hộ anh ta sẽ gọi điện tìm, vậy mà đã mấy ngày rồi vẫn chưa nhận được cuộc gọi nào. Thôi thì để nó gọi điện trước vậy.
"Chuyện gì?"
"Mấy hôm nay anh có về căn hộ không?"
"Anh bận quá nên không về được...em đừng có...Mina à em làm vậy anh nhột đó...haha..."
Tiếng cười nói xen lẫn vào cuộc gọi của bọn họ. Lại nữa rồi, tên người yêu này lại ra ngoài ngủ cùng ai nữa rồi, rốt cuộc anh ta có còn xem nó là người yêu hay không? Lúc chấp nhận hẹn hò với anh ta đã có biết bao người ngăn cản, vậy mà nó vẫn đâm đầu vào yêu, dù có người yêu nhưng tên này vẫn thường xuyên ra ngoài kiếm thêm người khác, Nam Chang Wook hết lần này đến lần khác tha thứ để rồi tự ôm tổn thương vào mình. Có trách thì trách nó đã quá yêu tên khốn đó.
"Vậy...em không làm phiền anh nữa."
Lủi thủi quay về chỗ bọn họ, nó vô tình đụng trúng ai đó, cả người mất trớn ngã về sau, người kia lịch sự đưa tay đỡ nó đứng dậy.
"Cảm ơn anh, tôi...Go Han-bin?"
"Nam Chang Wook, sao cậu ở đây?"
"Câu này tôi hỏi mới đúng đó."