Chương 15: Hương trà chưa phai

733 76 1
                                    

Chiến thần điện, Cửu Trùng Thiên.

Bạch Dương châm một ly trà nóng. Làn khói mờ ảo bay lên, cuốn theo cả hương trà thanh nhẹ vấn vít quẩn quanh nơi đầu mũi hắn. Bạch Dương khép hờ mắt, chuyên chú thưởng thức hương thơm thanh khiết không nhiễm chút khói bụi nhân gian ấy.

Gần đây Thiên tộc nhiều việc cần giải quyết, cũng đã lâu lắm rồi hắn không có thời gian thưởng trà. Khoảnh khắc thảnh thơi này, thật không biết sẽ kéo dài được bao lâu.

Hắn không vội dùng trà. Chỉ lặng lẽ nhấm nháp hương thơm đang dần lan toả khắp căn phòng. Bạch Dương luôn cảm thấy, thứ hương vị thanh thuần này sẽ khiến lòng hắn trở nên bình lặng, gột rửa hết những ô tạp còn sót lại sau mỗi trận tử chiến mà hắn bước ra từ vũng đổ nát chỉ toàn máu tanh và khói lửa.

Bạch Dương chợt nhớ về những ngày tháng theo sư phụ học đạo trên đỉnh Hư Vân. Hắn là đại đệ tử của người, cũng là đứa học trò khiến sư phụ hao phí nhiều tâm tư dạy bảo nhất.

Lần đầu gặp người, khi đó hắn vẫn chỉ là một tiên nhân cấp thấp trên Cửu Trùng Thiên, đang phụng mệnh Thiền Ngọc tinh quân truy bắt phong lân thú bỏ trốn.

Đuổi đến núi Hư Vân, hắn mới nhận ra lân thú đã sớm bị quỷ khí điều khiển. Hai mắt nó đỏ ngầu hằn lên những tia máu, móng vuốt mọc dài đến cả thước, giữa ấn đường còn có một ngọn lửa đen ngòm đang không ngừng toả ra luồng quỷ khí u ám kỳ dị. Không còn dáng vẻ kiêng dè nể sợ Thiên tộc, giờ đây nó như ngựa đứt cương, dù kẻ trước mặt là ai cũng muốn phanh thây thành trăm mảnh.

Phong lân thú nhào đến tấn công hắn, chiêu thức vô cùng tàn bạo. Nó như liều cả tính mạng vào trong từng cú đánh, điên cuồng bức hắn vào đường cùng. Bạch Dương nhíu mày, dùng Trấn Hồn thương chặn lại sát ý của của nó. Nhưng yêu thú càng đánh càng hăng. Nó như không biết mệt, cất lên tiếng gầm vang động cả đất trời.

Bạch Dương cũng bị dư chấn ép thoái lui vài bước. Phong lân lập tức nhân cơ hội vồ lên cào rách bả vai hắn. Ngay sau đó, một cỗ áp lực mạnh mẽ bùng lên khiến cơ thể phù nề của nó loạng choạng, buộc phải buông miếng mồi ngon trong tay ra. Nó phẫn nộ thở hồng hộc, đôi mắt đỏ sọc gườm hắn chằm chặp chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn ngay lập tức.

Cơn đau từ bả vai truyền lại trong nháy mắt đã khơi dậy bản tính bốc đồng cùng sự hiếu chiến hắn vẫn luôn cật lực kiềm nén trong suốt mấy ngàn năm qua. Bạch Dương nheo mắt đánh giá phong lân thú. Hắn nhếch môi, quệt máu trên vai rồi miết mạnh một đường lên Trấn Hồn thương. Cây thương như hiểu được sát tâm của chủ nhân, lập tức rục rịch muốn thoát khỏi sự khống chế mà mặc sức vẫy vùng.

Yêu thú cũng không vì vậy mà chùn bước. Nó nhún chân lấy đà rồi nhảy xổ về phía hắn. Móng vuốt sắc bén tựa muôn vàn lưỡi dao phóng đến chực chờ xẻ thịt lột da, băm vằm hắn thành đống thịt vụn. Phong lân lúc này đã trở thành con rối mặc cho quỷ khí tuỳ ý thao túng. Nó không còn phân biệt nổi phương hướng, chỉ biết lao đầu về nơi có sự sống mà ra sức giết chóc, thoả mãn bản năng khát máu nguyên thuỷ của loài dã thú.

Vào lúc yêu chảo cách nam tử chừng một gang tay, thân ảnh hắn lại đột nhiên không cánh mà bay. Móng vuốt yêu thú theo quán tính cào mạnh xuống khoảng đất trống, khiến sỏi đá hoà lẫn trong cát bụi bay mù mịt trong không trung, nhất thời che khuất tầm nhìn của phong lân. Đến khi vạn vật lắng xuống, nơi ấy từ bao giờ đã xuất hiện ba cái hố sâu hoắm, còn người thì tuyệt nhiên không thấy đâu.

Tình Tàn (Truyện 12 chòm sao)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ