Chap 13

208 38 2
                                    

"Hôm nay Bộ trưởng Tanley Steward đã có dịp ghé thăm thành phố Oxford để vận động cho cuộc tranh cử sắp tới..."

TV phát tin tức cuối ngày, Jeon Soyeon đặt lên bàn hai ly bia đen vừa order từ quầy, Timmy xuất viện, điều đầu tiên lão muốn là nếm lại hương vị đắng chát này.

"Ông ổn chứ?"

Lão không nói, tay miết lên xuống thành ly, cảm giác như vừa giật lại cuộc đời từ tay thần chết, bao năm qua lão sống khác gì người điên.

"Quay lại chuyện chính nào, làm sao để tin ông bị Tanley hãm hại, không cẩn thận thì đây sẽ là phỉ báng nguyên thủ Quốc gia đó."

"Tôi biết có nói gì mà không bằng chứng thì khó tin, cô nhìn thấy vết sẹo này chứ, là hắn đã tặng tôi đấy!"

Vén tóc lên lộ ra vết sẹo lồi ít nhiều nhạt màu, Jeon thở dài.

"Thời nay làm gì phải có hình có ảnh, ông nói suông thế là không được, trước hết phải kể đến việc ông bị đánh ở đâu, tại sao bị đánh, với cả mối quan hệ của ông với hắn là gì?"

Lão cắn răng, tay nắm chặt cái ly hơn, lão không hề muốn nhớ đến cái ngày oan trái đó, người mà bản thân nghĩ là anh em lại đâm sau lưng mình như vậy. Chậm rãi kể về ngày cả hai ra quân sau khi nhập ngũ, rồi cùng nhau có vị trí trong bộ máy Chính phủ, chỉ có điều...

"Hối lộ rồi tố ông? Đó là vì sao ông bị giết à?"

"Phải, vì để được vào Chính phủ ít nhiều cần bôi trơn, hắn an phận rồi thì ngấm ngầm tố cáo tôi, sau khi bị phát hiện tôi bị phế chức, muốn trả thù nên tới định kéo theo hắn xuống vũng bùn, ai ngờ hắn đi trước một bước."

Từng câu từng chữ như mũi tên cắm vào người, lão chờ ngày này lâu lắm rồi, Jeon dán mắt vào lão thật lâu, nguồn năng lượng tiêu cực mạnh đến mức lấn át, thầm nghĩ nếu tung được tin này thì tốt, "Ứng viên Thủ tướng với nghi án thủ tiêu bịt miệng".

Một mối ngon.

.
.
.

"Ngon? Cô bị ngố à? Ở tù như chơi đấy."

"Timmy bảo bị đánh ở cảng, nếu mấy năm trước thì mới xây dựng mong là còn lưu lại camera."

Peter lấc cấc đi theo Jeon mà ngứa ngáy trong người, đành rằng có yêu nghề tới mấy cũng cần suy xét chuyện nên làm hay không chứ. Cả hai lại cùng nhau ghé nhà Jeon, lúc lên cầu thang không may quẹt vào Seo Soojin làm rơi túi xách chưa cài quai của cô.

Đồng giấy tờ rơi ra, Seo tỏ ý nhặt hộ thì bất ngờ với thứ năm trong tay.

"Seo trả cho tôi."

"Cái này là cái gì?"

Hồ sơ của Song Yuqi, tất tần tật về Song Yuqi, xa kia thứ Jeon cầm là hồ sơ mang tên Yeh Shuhua. Nghĩ đến điều không tốt lành mấy, Seo nắm lấy áo cô.

"Mấy thứ này là gì hả? Cô là phóng viên hay stalker chuyên nghiệp? Tại sao lại tìm hiểu hai chị em họ làm gì?!"

Giọng Seo bất giác cao vút, thu hút ánh nhìn xung quanh, Peter không thể gỡ tay Seo ra.

"Đi theo tôi." Hết cách, có lẽ kế hoạch này phải thêm người bất đắc dĩ rồi.
.
.
.

"Bị điên à?"

[Yuyeon] [Sooshu] [Minmi] Place That Got UsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ